Tuy nhiên, việc đôi co, tranh cãi, nói lý nói lẽ với kẻ tiểu nhân theo “500 anh chị em” công sở là có thực sự đáng hay không? Trong khi đó, nếu dành năng lượng và thời gian của mình cho công việc chẳng phải tốt hơn sao? Nếu chưa hiểu thấu được đạo lý “một điều nhịn chín điều lành”, “lùi một bước biển rộng trời cao” thì xin mời hội công sở tham khảo câu chuyện thú vị dưới đây.
Chuyện kể rằng, có một chú sư tử đực vô cùng oai hùng trên thảo nguyên nọ. Chú dám đương đầu với cả báo đốm, sẵn sàng chuẩn bị lao vào tiến công hổ dữ để bảo vệ chủ quyền lãnh thổ, nguồn thực phẩm và vợ con của mình. Tuy nhiên, vào một hôm có một con chó dại đi lạc đến địa phận của sư tử nhà ta nhưng chú lại ra vẻ sợ sệt, cứ làm lơ mãi cho đến khi chó dại rời khỏi thảo nguyên .
Thấy làm lạ, sư tử con hỏi bố mình: “Tại sao cả báo và hổ bố đều dám thách đấu, trong khi lại sợ một con chó dại nhỏ bé?”.
Sư tử bố đáp: “Con à, đánh bại một con chó dại thì có gì vinh quang không?”. Sư tử con lắc đầu nói: “Đúng thật là chẳng có gì vinh quang ạ!”.
“Nhỡ không may còn bị chó dại cắn cho một phát, chẳng phải chuốc họa vào thân sao?” – sư tử bố nói tiếp. Sư tử con liền gật đầu đồng thuận.
Chưa dừng lại, sư tử bố tiếp tục giải thích rõ hơn cho con hiểu: “Nếu không vinh quang mà còn tiềm ẩn quá nhiều rủi ro, thế chúng ta hà cớ gì phải đôi co với một con chó dại. Trên đời này, không phải ai cũng xứng đáng để làm đối thủ của mình con ạ, có những kẻ tiểu nhân mà chúng ta nên mặc kệ và tránh xa thì tốt hơn”.
Quả thật, dân công sở thấy đấy, cuộc trò chuyện của hai bố con sư tử không ít đã nhắc nhở tất cả chúng ta rằng, môi trường tự nhiên thao tác dẫu lắm kẻ tiểu nhân nhưng có những yếu tố và trường hợp không nhất thiết tất cả chúng ta phải chấp nhặt họ làm gì bởi có thắng cũng chẳng vinh quang, khéo còn mang họa .” Họa ” thế nào ư ? Kẻ xấu lắm mưu nhiều mẹo, đối phó với họ thì chẳng khác nào tất cả chúng ta cũng lắp đầy tâm cơ xấu đi vào đầu mình. Chưa kể, cù nhây dây dưa cùng tiểu nhân, sếp lắm khi lại hiểu nhầm rằng mình cũng là một trong những đối tượng người tiêu dùng khiến công ty ồn ào điên đảo rồi kéo theo bao phiền phức mãi không dứt ra được .“ Chí phèo ” nơi văn phòng là kiểu người chẳng đùa được đâu, họ có đủ bản lĩnh để “ chọc trời khuấy nước ”, gây chuyện thị phi, mồm loa lưỡi rắn vu vạ hãm hại người khác, tất yếu khi bị chọc đến họ sẽ xù lông lên và hết lần này đến lần khác kiếm chuyện đến bạn. Bạn có nghĩ rằng mình đủ thời hạn và sức lực lao động để phân phối những “ trò con bò ” của họ không ?
Thôi thì dành thời gian đó cho việc có ích hơn, phát triển sự nghiệp, kiếm tiền, kiếm bồ, chơi với người tốt, kết giao với đồng nghiệp thiện lương,… là đảm bảo tự dưng thấy cuộc đời mình chẳng còn đủ chỗ cho kẻ xấu. Kệ đi mà sống, ngô nghê ngờ nghệch một chút mà lại hay đấy anh chị em công sở ạ.
Còn về phần kẻ tiểu nhân, thời hạn sẽ kéo gần quả báo đến với họ. Đừng lo, sếp to sếp nhỏ nhìn thấy cả, chẳng qua là đợi thời cơ để hủy hoại mà thôi !
Source: https://thucanh.vn
Category: Chó cảnh