Phóng toChị Chiến ở gần nơi xảy ra tai nạn cho biết hàng rào và biển cảnh báo chó dữ phía trong mới được dựng lên ngày 22-1, sau vụ án mạng (?) – Ảnh: TẤN THITrong căn nhà nằm lọt thỏm giữa buôn H’drát với bàn thờ cúng nhỏ, những người thân trong gia đình sau khi tiễn đưa bà Ngắn vẫn ngồi lại động viên người con trai duy nhất thẫn thờ sau cái chết của mẹ … “ Tôi đang đi làm thì nghe tin mẹ mất bởi chó cắn. Chứng kiến cảnh thi thể mẹ bị đàn chó dữ xâu xé, kéo lê mấy chục mét mà tôi không hề tin vào mắt mình ” – anh Nguyễn Văn Khôi kể lại trong tiếng nấc nghẹn ngào .
Lời kể của người trong cuộc
Gặp chúng tôi, chị Giang Thị Điệp vẫn chưa hết bàng hoàng. Chị là người đã chứng kiến toàn bộ sự việc từ khi bà Ngắn vào vườn mót cà phê đến khi bị chó cắn chết… Chị Điệp kể lại khoảng 14g ngày 21-1, chị cùng bà Ngắn và chị Trâm vào trang trại cà phê của ông Phạm Ngọc Thành ở gần nhà để mót cà phê. Khi đang mót thì thấy chó bécgiê xuất hiện. Chị Điệp và chị Trâm sợ quá leo lên cây sầu riêng, còn bà Ngắn đang loay hoay trèo thì bị con chó chồm lên quật ngã, cắn xé.
Sau đó một lúc thì ông Sơn – người quản trị đàn chó và trang trại – đi xe máy đến. Dù bà Ngắn đã chắp tay van xin nhưng ông Sơn hờ hững nói : “ Ai bảo vào, cho chết ”. Chừng 5 phút sau, một đàn chó bécgiê khoảng chừng 5 con xông đến liên tục cắn xé bà Ngắn. Sau đó ông Sơn quay lại, thấy bà Ngắn đã chết liền huýt sáo gọi đàn chó quay về và gọi điện thoại cảm ứng cho ai đó nói “ cô ơi, chó cắn chết người rồi ” xong bỏ đi .
Chị Điệp kể thêm : “ Tôi đã dùng điện thoại cảm ứng gọi nhiều người đến ứng cứu nhưng vô vọng. Ở trên cây, tôi thấy anh Sơn đi xe máy đến. Tôi gọi “ anh Sơn ơi cứu cô với, chó cắn cô ” nhưng anh ta vẫn lãnh đạm như không biết. Từ khi con chó tiên phong cắn đến khi đàn chó được anh Sơn gọi về khoảng chừng nửa giờ, dù có gọi nhưng anh Sơn vẫn bỏ đi ” .
Bà Ngắn đã bị đàn chó dữ cắn xé đến chết. Ông Phạm Văn Ngấn, anh trai người quá cố, cho biết thêm : “ Thân thể bà ấy không còn nguyên vẹn nữa, chúng tôi phải nhờ bên pháp y khâu vá, phục sinh phần nào đó khung hình của bà ấy trước khi chôn cất ” .
Phóng toTheo chị Điệp, cách hàng rào không xa là hiện trường vụ chết người thương tâm – Ảnh: Trung TânCác bên nói gì ?
Theo nhiều người dân, trước đây đàn chó nhà ông Thành từng gây ra những vấn đề tựa như. Gần đây nhất là vụ cắn một bà cụ 67 tuổi ở địa phương phải khâu nhiều mũi. Cách đây không lâu, một người dân đi lạc vào rẫy này và đang hỏi đường ra thì bị những bảo vệ trong trang trại đánh. Ông Y Sê Hmok, công an viên buôn H’drát, xác nhận những vấn đề trên .
Trao đổi với chúng tôi, ông Phạm Ngọc Thành, chủ trang trại nơi xảy ra vấn đề, cho biết : “ Sự việc diễn ra ngoài ý muốn. Chúng tôi đã cảnh cáo nhiều lần nhưng họ không nghe, vườn người ta đang tưới nước mà lại xông vô. Chó là con vật nên nó cắn cho là phải. Việc báo chí truyền thông viết là cố ý thả chó không đúng cho lắm vì chúng tôi đã có hàng rào bảo phủ, có biển cảnh báo nhắc nhở chó dữ chứ đâu phải là không có. Bước đầu chúng tôi đã chịu nghĩa vụ và trách nhiệm lo tiền phúng viếng, ma chay cho mái ấm gia đình … ” .
Khi được hỏi có biết việc ông Sơn thả chó để hù dọa không thì ông Thành nói : “ Chuyện Sơn có thả chó hay không, hoặc như thế nào đó đã có công an chứ tôi không hay biết ” .
Theo lời chị Chiến, người ở đối lập trang trại ông Thành, hôm xảy ra vấn đề cửa mở toang, thấy cafe sót nhiều nên người dân trong vùng vào đó mót cafe. Bảng cảnh báo nhắc nhở chó dữ mới được dựng lên trong ngày hôm qua ( 22-1 ), còn cái cột làm cửa này cũng mới được dựng lên cho chắc như đinh ” .
Ông Nguyễn Hữu Quang, quản trị Ủy Ban Nhân Dân xã Ea Kao, cho biết : “ Sau khi vấn đề xảy ra, chính quyền sở tại địa phương đã xuất hiện để tương hỗ mái ấm gia đình nạn nhân và cử lực lượng bảo vệ hiện trường. Còn xử lý ở những quá trình sau phải nhờ đến công an. Theo tôi biết, anh Thành đã đưa cho mái ấm gia đình nạn nhân 120 triệu đồng để làm ma chay, phúng viếng … Còn những chuyện sau để pháp lý lo ” .
Đại tá Nguyễn Công Chức, trưởng Công an TP Buôn Ma Thuột, cho biết : “ Đã tổ chức triển khai đến hiện trường để nắm thông tin và tìm hiểu bắt đầu nhưng chưa có báo cáo giải trình đơn cử ” .
Từ những thông tin khởi đầu trên báo, theo tôi, cần phải làm rõ nghĩa vụ và trách nhiệm của người trực tiếp quản trị đàn chó .
Lời khai của những người cùng đi mót cafe với nạn nhân cho biết khi đàn chó xông tới tiến công nạn nhân, người quản trị này đã xuất hiện nhưng không ra lệnh đàn chó ngưng lại mà bỏ mặc cho đàn chó cắn nạn nhân, một lúc sau mới ra lệnh cho đàn chó ngưng lại thì hậu quả là cái chết của nạn nhân đã xảy ra .
Theo tôi, trong trường hợp này người quản trị của trang trại là người nhà, hoàn toàn có thể ra hiệu, chỉ huy được đàn chó của trang trại nhưng lại cố ý không ra lệnh cho đàn chó ngừng tiến công nạn nhân, mà bỏ mặc nạn nhân bị cắn xé. Người nào thấy người khác đang trong thực trạng nguy hại đến tính mạng con người, sức khỏe thể chất, tuy có điều kiện kèm theo mà không tương hỗ dẫn đến hậu quả người đó chết thì phải chịu nghĩa vụ và trách nhiệm hình sự về tội “ không tương hỗ người đang ở trong thực trạng nguy hại đến tính mạng con người ” theo điều 102 Bộ luật hình sự .
Theo điều luật này, hình phạt người cố ý không tương hỗ nạn nhân hoàn toàn có thể bị xử phạt tù cao nhất đến 5 năm .
Về nghĩa vụ và trách nhiệm dân sự, người chủ trang trại cafe, chủ đàn chó cũng phải có nghĩa vụ và trách nhiệm do vật nuôi của mình gây ra. Nếu người chủ trang trại không tận mắt chứng kiến vấn đề thì không phải chịu nghĩa vụ và trách nhiệm hình sự nhưng theo pháp luật của Bộ luật dân sự, người chủ vật nuôi phải chịu nghĩa vụ và trách nhiệm bồi thường hàng loạt thiệt hại cho mái ấm gia đình nạn nhân : ngân sách tang ma, tiền cấp dưỡng theo lao lý …
=====================================================================
* Khi dư luận lên án thì gia chủ mới bồi thường 120 triệu đồng cho người bị nạn. Điều này mới an ủi cho mái ấm gia đình nạn nhân về mặt vật chất, nhưng tình cảm thì không có một giá trị nào hoàn toàn có thể bù đắp .
* Hãy giữ vững truyền thống cuội nguồn yêu thương con người của dân tộc bản địa ta. Và dừng khi nào làm ngơ trước đồng loại của mình .
* Trong khi cả nước đang có nhiều chương trình tương hỗ hội đồng ( vì người nghèo ), vậy mà lại có người hành xử thiếu tình người như vậy .
Ngay lúc bấy giờ có những người vượt bao ngàn cây số để cứu người tại Hati ; cố gắng nỗ lực đào xới, lật từng mảng bê tông hàng tấn để cứu một con người, trong khi ở đây chỉ cần tu miệng huýt để cứu 1 mạng người nhưng người quản trị ấy không làm .
Pháp luật cần làm rõ con người này để không có người thứ hai Open tại Nước Ta tất cả chúng ta .
* Người quản trị Nguyễn Đình Sơn còn trẻ, 36 tuổi mà đã ” máu lạnh ” thản nhiên để chó cắn chết người. Thiết nghĩ cơ quan pháp lý cần nghiêm khắc với vấn đề này .
* Tôi và bè bạn đang theo dõi diễn biến của vấn đề này. Nếu 100 – 200 triệu đồng hoàn toàn có thể dùng để trả cho một mạng người thì sẽ là một tiền lệ nguy khốn thật sự cho xã hội .
* Không gì hoàn toàn có thể so sánh được với tính mạng con người con người. Không lời biện hộ nào được đồng ý trong việc thấy người ta có rủi ro tiềm ẩn bị giết nhưng lại bỏ mặc .
* Mặc dù trong chuyện này, bà Ngắn có lỗi đi nữa nhưng hành vi của ông Sơn dửng dưng với thực trạng ” ngàn cân treo sợi tóc ” của bà thì chắc như đinh ông Sơn phải bị lên án .
Đây không phải là cách cư xử truyền thống lịch sử của dân tộc bản địa ta : ” Thương người như thể thương thân ” .
* Theo tôi, tính mạng con người con người là quan trọng nhất, thấy người bị thú dữ tiến công rình rập đe dọa tính mạng con người hoàn toàn có thể cứu mà làm lơ không khác gì hành vi mất nhân tính .
Rất mong pháp lý có giải pháp giải quyết và xử lý nghiêm minh và nêu có bài học kinh nghiệm giáo dục về cách cư xử của con người với nhau .
* Vì vườn cafe của mình mà bất chấp sự chết chóc của người khác, hình ảnh này khiến tôi nghĩ đến những gã quản nô trong phim ” Nô tỳ Isaura “, họ không xem đồng loại của mình là con người .
* Chỉ vì mấy hạt cafe mà sao người ta lại hoàn toàn có thể nhẫn tâm với nhau như vậy và để lại nỗi đau không thể nào lành so với những người thân trong gia đình của cô Ngắn, nhất là người con mất mẹ .
* Lẽ nào vì thực dụng mà con người trở nên lạnh lùng và vô tình đến mức tính nhân loại, tình người không còn nữa? Thử hỏi nếu như trên đời này tình người mất đi, cuộc sống này giá trị chỉ đo dếm bằng đồng tiền và quyền lực thì cuộc sống này sẽ ra sao?
Nước mắt tôi cứ chảy ra vì thương xót cho những con người nghèo, xấu số khi họ chưa có một đời sống tốt đẹp hơn để rồi phải gánh chịu toàn bộ những khổ nhọc nhất trong đời sống .
* Tôi điếng người khi nghĩ đến những tích tắc sau cuối của dì Ngắn. Hết sức đau đớn và kinh hãi, trong khi có một người rất là nhẫn tâm, lãnh đạm, vô cảm …
Hồi nhỏ, đọc truyện ngắn Nhà mẹ Lê của Thạch Lam, tôi đã không cầm được nước mắt. Cứ nghĩ những chuyện ” chó nhà giàu cắn chết người nghèo ” chỉ có ở gần trăm năm trước, thế mà giờ đây câu truyện như thế này sao vẫn còn trong đời sống ngày hôm nay …
Dù trong trường hợp nào, mức án cao nhất như luật sư Tám nói có lẽ rằng cũng không làm tất cả chúng ta nhẹ nhõm. Chúng ta sẽ ray rứt hỏi : tình người ở đâu ?
* Không thể tưởng tượng được cảnh người ta để cả bầy chó cắn chết người trước mặt mình mà không có 1 phản ứng nào .
Theo tâm lý của riêng tôi, có lẽ rằng vấn đề chó cắn người diễn ra không ít lần nên người quản trị cho là thông thường .
* Không thể gật đầu một vấn đề như vậy trong xã hội của con người. Đây thực sự không chỉ là tận mắt chứng kiến đống loại bi ” xé xác ” theo đúng nghĩa đen của từ ấy mà phải hiểu là dùng chó để xé xác người. Phải chăng tất cả chúng ta cứ giữ ” sự im re của bầy cừu ” ? !
* Một hành vi gian ác không khác hành xử của loài cầm thú với nhau. Đề nghị lao lý phải xử nghiêm .
* Thật quá bất công cho mái ấm gia đình nạn nhân, tôi rất mong những cơ quan chức năng xử thật nghiêm những người có tương quan, đặc biệt quan trọng là người trực tiếp trông giữ đàn chó và chủ của đàn chó đó. Cũng không nhắc đến ở đây nghĩa vụ và trách nhiệm của chính quyền sở tại địa phương đã phớt lờ khi vấn đề tựa như đã xảy ra trước đó .
* Hành động của người quản lý Sơn là rất là vô nhân đạo khi nạn nhân quỳ lạy van xin mà vẫn dửng dưng hành vi cho thoả mãn lòng tàn tệ của mình .
Theo tôi, đó còn là sự coi thường pháp lý, ngang nhiên liên tục hàng hạ nạn nhân trước mắt của những người đang van xin cho nạn nhân. Xin pháp lý hãy trừng trị thật thích đáng loại người mất nhân tính như vậy để xã hội ta thời điểm ngày hôm nay không còn những kẻ cư xử với nhau thiếu tình người như vậy .
* Tôi là một bạn bạn đọc ở xa quê nhà và thường lên mạng để xem tin tức quê nhà. Thật đau đớn khi người quản trị chó tên Sơn kia không có tình người .
Cho dù có bồi thường tiền đi nữa cũng cần khởi tố về mặt hình sự. Một số đồng nghiệp quốc tế của tôi biết chuyện này, họ thật sốc và kỳ vọng pháp lý Nước Ta sẽ xử nghiêm vụ này. Ở Mỹ, người quản trị chó và người chủ thuê người quản trị chó cắn chết người đều bị khởi tố hình sự .
Chúc Tuổi Trẻ luôn là người bạn ý thức ý thức của người Việt ở mọi nơi trên quốc tế .
* Bà Phạm Thị Ngắn chỉ vì nghèo đi mót cafe mà bị người quản trị xua chó béc-giê cắn chết đã làm ray rức lương tâm tất cả chúng ta. Chủ trang trại chi 120 triệu đồng, nếu theo đúng lời khai của nhân chứng là chị Giang Thị Điệp và lời nói của ông Phạm Ngọc Thành thì càng làm tôi bức xúc hơn vì phải tâm lý đến thái độ vô cảm của kẻ lắm tiền .
Riêng về câu nói của ông Phạm Ngọc Thành : ” Chó là con vật nên nó cắn cho là phải “, người chủ còn như thế làm thế nào trách được con chó .
* Theo tôi phải giải quyết và xử lý mạnh tay so với ông Sơn ( người quản trị chó ) mất tính người này và tính vô trách nhiệm của chủ trang trạị .
* Tôi chấp thuận đồng ý với quan điểm của luật sư Tám là người quản trị đàn chó đã ” không tương hỗ người đang ở trong thực trạng nguy khốn đến tính mạng con người ” mà việc này đã đơn cử bằng luật hẳn hoi .
Có thể người quản trị không biết luật nhưng chẳng lẽ anh ta không có được một thứ tình thương nhân loại mà bất kể người nào được sống trong một xã hội đều tự nhận thức và tăng trưởng được ý thức này .
* Tôi nghĩ lời kể của nhân chứng còn nhiều yếu tố phải chứng tỏ lại. Nếu trong lời kể có sự bóp méo thì tôi cho rặng tội nặng nhất lại thuộc về chính họ .
Chúng ta đang đi nghe lại lời kể của những người đi ” mót ” cafe, là những người có hành vi làm ăn không đứng đắn. Báo chí bênh vực cho sự công minh, tôi nghĩ đó là điều nên làm nhưng đã qua rồi cái thời phiến diện, nhìn vấn đề một chiều .
* Hằng năm việc ăn trộm cafe gây thiệt hại cho những khu vực trồng cafe như Đắc Lắc rất lớn. Bà con sợ bị trộm nên thường thu hoạch ngay khi cafe mới lác đác chín, dẫn đến cafe Đắc Lắc và Việt nam nói chung có chất lượng không đồng đều, giá thường thấp hơn cafe cùng loại nước khác khỏang 100USD / tấn
Theo tôi biết, việc đi mót và ăn trộm cafe không có ranh giới rõ ràng. Ngoài ra dân đi mót không chỉ lượm cafe trên đất mà còn tuốt cả trên cây, nhiều khi bẻ luôn cả cành cho nhanh, đỡ bị kiến cắn, gây thiệt hại cho vườn cafe. Do vậy những chủ vườn cafe đều tìm cách chống trộm bằng nhiều cách khác nhau : thuê người khác trong mùa thu họach, nuôi chó … Việc phòng ngừa trộm cắp là chính đáng của người trồng cafe .
Tuy nhiên việc để chó cắn chết người mà không cứu là chuyện không hề đồng ý được, dù cho người đó có là kẻ trộm đi nữa .
* Tôi còn nhớ trong bài hát của Trịnh Công Sơn có câu ” Sống trên đời sống, cần có một tấm lòng … “. Người Nước Ta ta thường có truyền thống lịch sử lá lành đùm lá rách nát, lệ thuộc nhau để sống, vậy mà người quản trị đàn chó này đã hành xử thật thiếu nhân tâm, nếu không muốn nói là người này không có tâm của một con người .
* Người quản trị đàn chó có phải là con người hay không vậy ? Mong pháp lý có một bản án thật nặng để không có người thứ hai ! Thành thật chia buồn cùng mái ấm gia đình bác Ngắn !
* Thật bàng hoàng với vụ chó cắn nát bà Phạm Thị Ngắn ở Đắc Lắc. Theo tôi, qua thông tin cho thấy những người của trang trại đã mất hết tính người, nhất là ông chủ trang trại tên Phạm Ngọc Thành khi ông nói ” chuyện Sơn có thả chó hay không, hoặc như thế nào đã có công an chứ tôi không hay biết ” nó gồm có nhiều ẩn ý xấu xa !
Qua lời kể của những nhân chứng thì sự cố ý xua chó ra cắn bà Ngắn là rõ mười mươi – chỉ khi thấy bà Nắn chết thực sự mới chu mõ huýt sáo gọi chó về .
Mong pháp lý nghiêm minh với kẻ mất hết tính người, xin đừng để ” đã có công an ” .
* Thật không hề tưởng tượng được hành vi vô lương tâm của người quản trị đàn chó. Mong những cơ quan chức năng làm rõ vấn đề và xử người đúng tội theo pháp luật của pháp lý để xem đó là một lời răn đe so với những kẻ vô tâm .
Theo tôi còn cần phải có biện pháp xử lí với đàn chó dữ này. Tại sao chó dữ mà không bịt mõm nó lại nếu chỉ với mục đích trông coi mà phải để nó cắn người? Thật không thể chấp nhận với cả người chủ và đàn chó hung dữ này.
Người với người sống để yêu nhau sao mà lại có những hành vi vô tâm như vậy ?
——————
Bạn có quan điểm gì về vấn đề này ? Hãy gửi về Tuổi Trẻ Online qua địa chỉ email tto@tuoitre.com.vn hoặc trong phần Ý kiến bạn đọc dưới đây. Cảm ơn .
Source: https://thucanh.vn
Category: Chó cảnh