Ảnh hưởng của chó cưng lên nguy cơ mắc bệnh tâm thần phân liệt ở con người

Trẻ em có chó cưng trong nhà trước 12 tuổi có rủi ro tiềm ẩn mắc bệnh tâm thần phân liệt thấp hơn .Một nghiên cứu và điều tra mới từ Trường Y khoa Đại học Johns Hopkins báo cáo giải trình một số ít phát hiện về mối quan hệ giữa việc nuôi chó và sức khỏe thể chất tâm thần của con người. Rằngg nuôi chó cưng giúp cải tổ sức khỏe thể chất ý thức và giảm 1 số ít yếu tố rủi ro tiềm ẩn tâm ý. Những người nuôi chó ít bị những yếu tố căng thẳng mệt mỏi và trầm cảm .Nghiên cứu mới còn cho thấy việc tiếp xúc sớm với chó cưng giảm đáng kể rủi ro tiềm ẩn tâm thần phân liệt sau này. Kết quả này rất quan trọng do thực chất của bệnh tâm thần phân liệt. Người bệnh rơi vào nhiều tính cách. Họ khó nhận ra trong thực tiễn, không hề tâm lý logic và hành xử tương thích trong những trường hợp xã hội. Họ thậm chí còn mất năng lực sử dụng ngôn từ mạch lạc hoặc tiếp xúc có ý nghĩa. Bệnh nhân tâm thần phân liệt có tuổi thọ giảm và năng lực tự tử tăng rất nhiều .

Tổ chức Y tế Thế giới xếp tâm thần phân liệt là một trong 10 bệnh tật nghiêm trọng hàng đầu.Đối với các nhà tâm lý học, khía cạnh đặc biệt đáng lo ngại của tâm thần phân liệt là còn lâu lắm mới có cách chữa trị cho nó. Đó là một căn bệnh suốt đời và mặc dù các triệu chứng loạn thần cực đoan đến rồi đi, các triệu chứng cảm xúc tiêu cực và sự gián đoạn nhận thức sẽ vô cùng dai dẳng.

Theo Cẩm nang Chẩn đoán Triệu chứng của Thương Hội Tâm thần Hoa Kỳ, những người bị tâm thần phân liệt thường có “ tiên lượng thận trọng ” và “ hồi sinh trọn vẹn là khó xảy ra. ” Ước tính chỉ có 15 đến 20 Xác Suất những người bị tâm thần phân liệt có tác dụng trọn vẹn thuận tiện. Hơn nữa, tỷ suất mắc bệnh tâm thần phân liệt lớn đến mức đáng kinh ngạc ở mức 1/100 trên toàn quốc tế. Do đặc thù phá gãy của bệnh tâm thần phân liệt, do tỉ lệ mắc bệnh tương đối cao trong xã hội và do không hề điều trị thành công xuất sắc, bất kỳ chiêu thức nào hoàn toàn có thể làm giảm rủi ro tiềm ẩn Open bệnh đều thiết yếu và nếu hiệu quả nghiên cứu và điều tra này được vận dụng sẽ giúp giảm yếu tố rủi ro đáng tiếc xuống một mức khá lớn .Nhà nghiên cứu và điều tra Robert Yolken thuộc khoa Thần kinh học Nhi khoa tại Trung tâm Trẻ em John Hopkins. Trước đó, Yolken và những đồng nghiệp đã tìm thấy mối liên hệ giữa những rối loạn tâm ý nghiêm trọng ( tâm thần phân liệt hoặc rối loạn lưỡng cực ) và tiếp xúc với những góc nhìn của thiên nhiên và môi trường trong tiến trình đầu đời hoàn toàn có thể tác động ảnh hưởng đến hệ miễn dịch của trẻ đang tăng trưởng. Có rất nhiều tài liệu xác nhận rằng có một con chó cưng trong thời thơ ấu hoàn toàn có thể tăng cường mạng lưới hệ thống miễn dịch của trẻ. Điều này dẫn đến quyền lợi tỷ suất dị ứng thấp hơn. Vì có thú cưng tác động ảnh hưởng đến mạng lưới hệ thống miễn dịch và mạng lưới hệ thống miễn dịch tương quan đến sự Open của những yếu tố tâm ý, Yolken và những đồng nghiệp tại Hệ thống Y tế Sheppard Pratt ở Baltimore cho rằng cần xem xét sự tương quan giữa một đứa trẻ có tiếp xúc với mèo chó cưng trong mái ấm gia đình và rủi ro tiềm ẩn chẩn đoán tâm thần phân liệt hoặc rối loạn lưỡng cực khi trưởng thành .

Đây là một nghiên cứu lớn với 1.371 người trong độ tuổi từ 18 đến 65. Rất khó thu thập số lượng lớn bệnh nhân được chẩn đoán rối loạn tâm lý cụ thể, tuy nhiên nhóm nghiên cứu này đã thử nghiệm 396 người tâm thần phân liệt và 381 bị rối loạn lưỡng cực. Những bệnh nhân này được so sánh với 594 cá nhân đối chứng không có vấn đề tâm thần. Tất cả những người tham gia nghiên cứu đều được hỏi có nuôi chó hay mèo trong nhà trong 12 năm đầu đời hay không.

Các nghiên cứu và phân tích thống kê rất rộng và thường khó diễn giải cho những người chưa được giảng dạy, tuy nhiên những phát hiện chính khá rõ ràng. Việc chiếm hữu mèo cưng không có ảnh hưởng tác động đáng kể so với rủi ro tiềm ẩn mắc bệnh tâm thần phân liệt hoặc bệnh lưỡng cực. Chó cưng cũng không có ảnh hưởng tác động nào đến nguy cơ rối loạn lưỡng cực. Tuy nhiên khi xem xét mối liên hệ giữa việc có chó cưng và bệnh tâm thần phân liệt, hiệu quả lớn đến mức đáng quá bất ngờ .

Những người có con chó cưng trước sinh nhật thứ 13 ít bị tâm thần phân liệt. Sự kết hợp làm giảm 24%. Đối với trẻ có chó cưng trong gia đình khi mới sinh hoặc tiếp xúc với trước 3 tuổi, việc giảm nguy cơ mắc bệnh tâm thần phân liệt lên tới 50%.Nếu các tỷ lệ nguy hiểm trong báo cáo này phản ánh chính xác về nguy cơ mắc bệnh thì khoảng 840.000 trường hợp mắc bệnh tâm thần phân liệt (24% trong số 3.500.000 người được chẩn đoán mắc chứng rối loạn ở Mỹ) có thể không mắc bệnh nếu tiếp xúc với một con chó cưng trong nhà khi còn nhỏ. Phòng ngừa là cách duy nhất chúng ta có thể chống lại bệnh tâm thần phân liệt vì nó rất khó chữa.Tôi tin rằng các nhà nghiên cứu này đã giật mình về quy mô của mối liên quan.

Tiến sĩ Yolken gợi ý : “ Có nhiều cách lý giải hài hòa và hợp lý cho tính năng phòng vệ khi tiếp xúc với chó. Có lẽ một thứ gì đó trong hệ vi sinh vật chó truyền sang người thôi thúc mạng lưới hệ thống miễn dịch có năng lực chống hoặc áp đảo khuynh hướng di truyền tâm thần phân liệt. ”Các nhà khoa học cho rằng con chó mang nhiều thứ bên ngoài nhà vào trong nhà và chuyền sang đứa trẻ bằng cách liếm trẻ. Những chất này kích thích mạng lưới hệ thống miễn dịch của trẻ và làm mạng lưới hệ thống miễn dịch tăng trưởng mạnh hơn. Điều này một cách nào đó đã làm giảm rủi ro tiềm ẩn tăng trưởng tâm thần phân liệt sau này. Rõ ràng những điều tra và nghiên cứu có tầm quan trọng như thế này cần nhân rộng và tôi đã gửi một bản cho cháu gái của tôi đang có đứa con một tuổi và đang mang thai. Tôi tin những tài liệu này sẽ phân phối nguyên do không thiếu để cô ấy đem một con chó cưng về nhà .

Nguồn: Chi Tu (HORUS FORUM)

Source: thucanh.vn
Category: Chó cảnh

Rate this post

Bài viết liên quan