Ở nước ta, bệnh đã có từ lâu, gây nhiều thiệt hại cho gia súc và người, nguồn lây truyền bệnh dại đa phần trải qua đều qua vết cắn, vết liếm của động vật hoang dã mắc bệnh dại, đôi lúc hoàn toàn có thể bị nhiễm qua đường tiếp xúc, thường chó nhà chiếm tỉ lệ cao nhất khoảng chừng 90 %, mèo 5 % và còn lại động vật hoang dã hoang dã khoảng chừng 5 %. Khi bệnh dại bộc lộ đều gây tử trận nhanh gọn, nhất là ở người chết vì bệnh dại, người bệnh sẽ tỉnh táo chờ đón cái chết trong bồn chồn, đau đớn, vật vã cho đến phút sau cuối, những người tận mắt chứng kiến luôn để lại ám ảnh thương tâm và không tránh khỏi tổn thương về tâm ý. Nhận thức rõ được mức độ nguy hại của bệnh dại, tỉnh Nghệ An hàng năm dưới sự chỉ huy của Ủy Ban Nhân Dân tỉnh, Sở Nông nghiệp và PTNT, Chi cục Chăn nuôi và Thú y đều dữ thế chủ động kiến thiết xây dựng kế hoạch, tiến hành tập huấn nâng cao năng lượng cho cán bộ thú y, y tế về công tác làm việc quản trị, giám sát, chẩn đoán, giải quyết và xử lý ổ dịch và tổ chức triển khai tiêm phòng bệnh dại chó. Tuy nhiên, dù tích cực tiến hành đồng nhất nhiều giải pháp nhưng tỉ lệ tiêm phòng dại chó vẫn chưa đạt được như kế hoạch mong đợi đề ra. Virus dại thường có 2 chủng là virus dại đường phố ( sống sót trên động vật hoang dã bị bệnh ) và virus dại cố định và thắt chặt ( cố định và thắt chặt thời hạn ủ bệnh trên thỏ ). Khi xâm nhập vào khung hình, virus nhanh gọn vào thần kinh TW, virus sinh sản rất nhanh, sau đó virus theo dây thần kinh ra tuyến nước bọt, vì thế ở nước bọt chó có độc lực trước khi có triệu chứng 2-14 ngày và 7 ngày sau khi lành bệnh. Cho nên chó chỉ được xem là bảo đảm an toàn khi nhốt riêng 15 ngày không có triệu chứng và 7 ngày sau khi lành bệnh. Ở người nhiễm bệnh dại thường trải qua vết cắn, hoặc do tay nhân người bị tổn thương tiếp xúc với nước bọt chó bị bệnh bài tiết ra. Biểu hiện bệnh dại ở chó, thứ nhất phải quan sát những đổi khác không bình thường về hành vi như : Thay đổi thói quen, chán ăn, sủa khàn và gầm gừ, sủa không rõ tiếng, dễ bị kích động, tiết nhiều nước bọt hoặc sùi bọt mép, …. Tuy nhiên bệnh dại chó thường bộc lộ dưới hai thể : – Thể dại điên cuồng : Có 3 thời kỳ phân biệt tương đối rõ ràng. Thời kỳ đầu diễn ra 1-2 ngày, chó có biểu lộ đổi khác thói quen, trở nên lo ngại, bứt rứt, cau có, khó chịu hoặc trái lại bỗng quấn quýt, vui tươi hơn, mắt sáng, tai vểnh lên, hoặc cũng có khi buồn rầu, mắt lơ đễnh, trốn vào góc tối, khu vực kín kẽ. Tiếp theo là thời kỳ kích thích, chó chạy lung tung, bồn chồn, hung tàn, dễ bị kích động, cắn sủa người lạ kinh hoàng, nơi vết thương thường ngứa khiến chó liếm hoặc tự cắn, cào đến rụng lông, chảy máu. Sốt cao, mắt đỏ ngầu, giãn đồng tử, chó khó nuốt hoặc bỏ ăn, tiếng sủa khàn đặc, trễ hàm, lưỡi thè ra, chảy nhiều nước dãi, đuôi cụp, bụng thóp do không siêu thị nhà hàng, sợ gió, sợ nước, chó bỏ nhà đi và thường không quay trở lại, khi gặp vật lạ lùng gặm cắn, ăn bừa bãi, tiến công chó khác và cả người. Cuối cùng là thời kỳ bại liệt chó nằm xuống, trễ hàm, thè lưỡi ra ngoài, nước dãi chảy ra, không nuốt được thức ăn, nước uống, mắt sâu đờ ra, kiệt sức, chân sau liệt ngày và chết trong khoảng chừng từ 3 – 7 ngày sau khi có triệu chứng tiên phong do liệt cơ hô hấp và kiệt sức do không ẩm thực ăn uống được. – Thể dại bại liệt còn gọi là dại câm : Chó buồn bã, thích nằm bóng tối, thu mình một chỗ, hàm trễ xuống, lưỡi thè ra, nước dãi chảy tự do, không cắn, không sủa, liệt nửa thân hoặc liệt hai chân sau, gầy sút nhanh, lịm dần rồi chết. Đối với bệnh dại khi phát bệnh rất dễ nhận ra, chẩn đoán. Nhưng khi chưa phát bệnh thì phải chăm sóc đến những tín hiệu, đổi khác thói quen vốn có, nếu có biểu lộ không thông thường cần nhốt riêng, cách ly để theo dõi. Tuy nhiên cần chẩn đoán phân biệt, tránh nhầm lẫn với bệnh giả dại ( Aujeszki ), bệnh sài chó, bệnh ngộ độc Stricnin. Bệnh dại được xếp vào tốp đầu bệnh truyền nhiễm nguy khốn với vận tốc tăng trưởng cực nhanh, gây tử trận cao và hiện tại chưa có chiêu thức điều trị hiệu suất cao khi những tín hiệu lâm sàng đã Open. Biện pháp hữu hiệu nhất là phòng bệnh cho chó để giữ bảo đảm an toàn đến tính mạng con người cho vật nuôi và con người. Cụ thể : Tiêm phòng bằng vác xin là cách tốt nhất định kỳ hàng năm 1 lần / năm, nên tiêm mũi đầu khi chó được 12 tuần tuổi. Vệ sinh thật sạch, tiêu độc khử trùng nơi ở, quản trị thật tốt đàn chó nuôi, không thả rông chó ra đường, khu đông dân cư, nơi công cộng, khi thả chó phải rọ mõm, có người dắt và giám sát. Khi phát hiện chó có những biểu lộ không bình thường cần nhốt riêng hoặc đưa ngay đến cơ sở thú y thăm khám. Nếu chó chết do mắc bệnh dại hoặc nghi bệnh dại đều phải tiêu hủy chôn hoặc đốt xác theo pháp luật thú y. Trong trường hợp người bị chó cắn thì phải đưa người đến ngay cơ quan y tế dự trữ để khám và tiêm phòng, đồng thời nhốt chó theo dõi 15 ngày ( chó rõ nguồn gốc ), còn chó cắn không rõ nguồn gốc thì phải vận dụng điều trị dự trữ cho người như bị chó dại cắn. Phải nói rằng, bệnh dại ở chó rất nguy hại, trong thực tiễn hàng năm đều có thực trạng chó mắc bệnh dại truyền lây cho con người và gây tử trận thương tâm cho những mái ấm gia đình, nguyên do chính được xác lập là do con người chủ quan, không cẩn thận, chưa hiểu hết được sự nguy hại của bệnh dại lây truyền từ chó dẫn đến thiệt hại tính mạng con người. Chính vì vậy, cần có sự chung tay vào cuộc tích cực của những cấp những ngành trong việc tuyên truyền, quản trị vật nuôi và giải quyết và xử lý vi phạm ( Luật chăn nuôi số 32/2018 / QH14, Nghị định 90/2017 / NĐ-CP ), nhất là những hộ mái ấm gia đình nuôi chó cần tuân thủ triển khai tiêm phòng dại cho chó rất đầy đủ, kịp thời theo pháp luật của pháp lý về Thú y, khi hoài nghi chó có triệu chứng dại phải báo ngay với chính quyền sở tại địa phương hoặc cán bộ chăn nuôi thú y cơ sở, có giải pháp bảo vệ bảo đảm an toàn cho người và vật nuôi khác, giữ gìn vệ sinh thú y, môi trường tự nhiên nhằm mục đích tạo ra đàn chó nuôi bảo đảm an toàn không gây nguy khốn cho hội đồng. / .
Cao Tuấn -Trung tâm Khuyến nông nguồn TSKN
Bạn đang đọc: Không chủ quan với bệnh dại của chó
Source: https://thucanh.vn
Category: Chó cảnh