Ăn thịt chó, ‘người bạn trung thành’, có phải quá đỗi kinh hoàng không?

Món thịt chó có từ khi nào ? Cũng không ai dám chắc. Tôi nhớ từ trước năm 1945, nhà văn Nam Cao đã có truyện ngắn Trẻ con không được ăn thịt chó. Con chó ở nhà nuôi, loáng một cái đã bị ông bố mang ra giết thịt và thết đãi bè bạn, đến khi người mẹ và đám con bưng mâm xuống nhà bếp dọn thì trong bát chẳng còn lấy một miếng nước .

[VIDEO] Cấm ăn thịt chó – Bạn nghĩ sao?

Là một người chưa bao giờ là tín đồ của thịt chó, tôi cảm thấy mừng trước công văn của Hà Nội mới đây về việc tăng cường kiểm soát chó mèo nuôi và tỏ rõ quan điểm không khuyến khích người dân ăn thịt chó, mèo. Cơ quan chức năng cho rằng, việc ăn thịt chó mèo ảnh hưởng đến hình ảnh thủ đô trong mắt bạn bè quốc tế, đồng thời, nhiều hiểm họa bệnh tật cũng từ thịt của những con vật nuôi này gây ra.

Năm năm ngoái, tôi nhớ trong một bài phát biểu trong phiên tranh luận về báo cáo giải trình thống kê số lượng chó bị làm thịt tại một số ít nước châu Á ở Hạ viện Anh, ông James Duddridge, một quan chức cấp cao thuộc Bộ Ngoại giao Anh, miêu tả ngành công nghiệp thịt chó là “ phi nhân tính ” và “ ghê tởm ”. Nhiều hành khách Anh cũng cho biết họ sẽ tẩy chay nước nào còn ăn thịt chó .
Nhật Tân, ngoài được biết đến là vùng trồng hoa đào nức tiếng của TP. Hà Nội thì còn được người dân cả nước nhớ đến với tên thương hiệu “ thịt chó ”. Tại đây, có nơi, treo biển một cách mỹ miều hơn ví dụ như “ mộc tồn quán ”, nhưng kỳ thực bên trong là đủ món thịt chó. ” Mộc ” là cây, tồn là ” còn “, mộc tồn là cây còn. Cây còn đọc chệch ra là con cầy. Mấy ông thợ nhậu bảo như vậy, đúng là sự lãng mạn đầy mùi nhựa mận ( một món chế biến từ thịt chó ) .

Đó là thịt chó đã chế biến sẵn, còn thịt chó sống, tức là bán về cho người ta tự nấu ở nhà, giống như thịt bò, lợn, gà cũng bán nhan nhản ở TP. Hà Nội. Tôi không dám chắc là tỷ suất 99 % chợ của TP. Hà Nội đều bán thịt chó, nhưng gần như chợ nào cũng có tối thiểu một cái phản người ta để nguyên cả con chó thui vàng ruộm nhe hàm răng sắc nhọn ra mời khách. Mua đùi hả, có đùi. Mua sườn hả, có sườn. Mua cả đầu, có luôn. Khách hàng là thượng đế. Đính kèm cho khách có sẵn riềng, mẻ, sả, mắm tôm, lá mơ … Thậm chí, mấy bà mấy ông còn mua cả chân chó đen về để hầm cho con gái, con dâu mới đẻ ở nhà ăn cho có sữa cho con bú. Thật sự tôi không hiểu ” bài thuốc ” này từ đâu ra, cơ sở nào để bao nhiêu người tin nó trong suốt năm này qua tháng khác ?

Ăn thịt chó, 'người bạn trung thành', có phải quá đỗi kinh hoàng không? - ảnh 1

Ng. Nga
Thịt chó bán ở chợ Phạm Văn Hai, TP.Hồ Chí Minh

Tôi vẫn nhớ nguyên con phố Phùng Hưng, Q.Hoàn Kiếm, ngay dưới đường tàu, từ sát nhà tang lễ cho tới nút giao Hàng Cót la liệt thịt chó sống, chín khói bay nghi ngút. Người ta chặt sẵn những đầu con chó và treo lên trên, cạnh đám dồi lòng để lôi cuốn sự quan tâm. Mấy ông bà khách quốc tế, mỗi lần đi bộ hay chạy xe máy qua khu đó lại kéo kín khẩu trang và áo khoác, mắt không dám láo liên xung quanh vì quá lúng túng .

\ n

Thăm dò ý kiến

Bạn có ủng hộ chủ trương không ăn thịt chó?


Không
Ý kiến khác ( Mời fan hâm mộ để lại quan điểm ở phần phản hồi )
Gửi
Xem kết quả
Nhiều người nói, thịt chó nhiều đạm, nhiều chất bổ hơn nhiều loại thịt khác. Tại sao không được ăn thịt chó, chẳng lẽ coi con chó cấp cao hơn những con vật khác, thật là vô lý … Có phải ăn con chó của mình nuôi đâu mà ác, ăn thịt chó bên ngoài cơ mà. Rồi họ có quyền làm những gì mà pháp lý không cấm. Pháp luật có cấm ăn thịt chó đâu mà không được ăn … Thế nhưng, trong cuộc sống này, có những thứ đâu phải chờ đến pháp lý cấm mới không được làm. Có những hành vi con người sẽ tự kiểm soát và điều chỉnh bằng đạo đức, bằng nhận thức trong một xã hội văn minh. Tôi không dám nhìn nhận những người ăn thịt chó là vô cảm, gian ác, không có trái tim nhưng thật sự không biết nói sao khi con chó mưu trí, trung thành với chủ, người bạn của nhiều mái ấm gia đình bỗng loáng một phát bị thọc tiết, thui rơm và nằm chễm chệ trên bàn nhậu của mấy người. Ăn thịt người bạn trung thành với chủ, có phải quá kinh hoàng ?
Không chỉ ở TP.HN, nhiều tỉnh thành ở Nước Ta coi món thịt chó là ” quốc hồn quốc túy “. Thế nên mới có câu “ Sống trên đời ăn miếng dồi chó. Chết xuống âm ti không biết có hay không ” .
Hồ Chí Minh có nhiều con phố bán thịt chó. Bạn tôi nói ở Cống Quỳnh có quán thịt chó nổi tiếng, trưa nào cũng đông nghịt người qua ; chợ Phạm Văn Hai ( Q.Tân Bình ) cũng quá trời thịt chó. Tôi từng chạy … mất cả dép khi đến dự một đám cưới hơn 100 mâm ở Tỉnh Thái Bình, toàn thịt chó là thịt chó bày la liệt khắp trên mặt bàn, không biết bao nhiêu con chó đã bị hóa kiếp .
Hay như một người bạn tôi ở Vĩnh Phúc, trong những dịp mái ấm gia đình sum vầy như giáng sinh, tết, cưới hỏi, thiếu món gì thì thiếu, không thể nào vắng đĩa thịt chó luộc chấm mắm tôm, hấp cuốn lá mơ, canh xương chó nấu bí xanh … Nghe đến đó thôi đã khiến trong người ớn lạnh .

Tôi không nghĩ là người Hà Nội nào cũng thích và muốn ăn thịt chó. Tôi cũng không dám chắc văn bản mới đưa ra của Hà Nội có thể làm lung lay thói quen ăn thịt chó như một cách giải xui, giải đen ngấm sâu vào trong máu của nhiều người qua nhiều thế hệ. Nhưng, âu cũng là một tín hiệu đáng mừng.

Biết đâu sau Thành Phố Hà Nội, hàng loạt tỉnh thành như TP Hồ Chí Minh, Tỉnh Thái Bình, Vĩnh Phúc, Quảng Ninh … cũng khuyến khích người dân làm theo .

* Bài viết bộc lộ văn phong và góc nhìn của tác giả, quê ở Thành Phố Hà Nội. Hiện đang sống và thao tác tại TP.HCM.

Rate this post

Bài viết liên quan