Săn bắt chó thả rông, có gì mà ầm ĩ?
Tôi đã dịch những từ viết tắt “ SBC ” thành săn bắt cướp khi nhận được lời đố của một người bạn, bạn tôi cười nghiêng ngả, chê lỗi thời. Nó bảo, giờ đây SBC là săn bắt chó, nghề rất mới, việc làm hàng ngày của họ là đi săn bắt những chú chó thả rông ngoài đường mà không rọ mõm, không được chủ dắt đi dạo bằng sợi dây sích đeo trên cổ .
Lướt qua một vòng facebook, đúng là từ SBC “ hot ” thật. Rất nhiều trang cá thể ưu tiên bình phẩm, viết “ tút ” theo nhiều quan điểm khác nhau. Phần đông cho rằng đó là những hình ảnh phản cảm, không nói đến chuyện sai hay đúng. Phần còn lại ủng hộ nhiệt tình chuyện bắt những chú chó long dong ngoài đường …
Có lần, tôi và một anh bạn doanh nghiệp ngồi “chém” với nhau về chuyện con vật trung thành này. Anh bạn nói vui: “Công nhận, nhiều khi đi làm về, mệt. Bước chân vào nhà con chó nó luôn vẫy đuôi mừng chủ, chứ có khi mặt vợ xưng xỉa lên vì vấn đề nào đó. Thế mới thấy bọn ăn cắp chó bị đánh, bị đốt xe vì sao…”, đó là khi rộ nạn trộm chó. Và đúng là chó rất trung thành, nhất là với người chủ trực tiếp nuôi nấng, chăm sóc chúng.
Bạn đang đọc: Săn bắt chó thả rông, có gì mà ầm ĩ?
Công việc săn bắt chó thả rông đã và đang được thực hiệt ráo riết ở TP Hồ Chí Minh ( ảnh internet )
Tôi biết phân biệt giữa chó nhà với chó lạ từ khi đi học mẫu giáo. Đường đến lớp của tôi phải đi qua một nhà nuôi rất nhiều chó, chúng thường lao ra đường và uy hiếp những đứa trẻ như tôi. Không ít lần tôi bị chúng cắn bay quần và rướm máu, rất đau. Nhưng điều quan trọng nhất là cha mẹ tôi khi ấy luôn phải qua nhà có nhiều chó dữ ấy để thăm dò xem chúng còn khỏe hay không. Chẳng con chó nào nói cho ta biết khi nào thì nó phát bệnh dại .
Tôi cũng đã được chứng kiến nhiều trường hợp bị tử vong vì chó dại cắn, rất đau lòng. Có trường hợp tiêm phòng được thì trí tuệ và sức khỏe cũng thuyên giảm đi rất nhiều.
Không chỉ tôi thù ghét lũ chó lạ “ nhà người ta ”, nhiều đứa trẻ khác cũng vậy. Chính vì vậy, lũ trẻ con chúng tôi hồi ấy nghĩ ra trò “ nướng mướp ” để cho lũ chó rụng răng nếu dám xông ra tiến công, đã có những chú chó bị như vậy. Nhưng hệ quả là người lớn lại một phen xích mích, cự cãi vì bênh chó, bênh trẻ. Và hình ảnh khách đến chơi nhà cầm theo cây gậy hoặc cây roi để đánh chó trở nên thông dụng ở quê tôi thời ấy, vì nhà nào không ít cũng nuôi chó. Lúc ấy, người ta nuôi có để giữ nhà chứ không làm kinh tế tài chính hay làm thú cưng như giờ đây .
Nỗi sợ hãi của một đứa trẻ khi gặp chó lạ (ảnh internet)
Tôi cũng đã được xem một video clip hai nhà hàng xóm đánh nhau vì nhà này xích chó ngoài cửa, con chó cứ rằng xích tiến công người nhà kia mỗi khi đi qua nó. Tệ hơn, tôi cũng được xem một hình ảnh đứa bé rất nhỏ ( khoảng chừng 3 tuổi ), trèo bu lu lên chiếc cột vì một con chó thả rông, khuôn mặt đứa bé biểu lộ sự hoảng sợ, bên cạnh là một người lớn đang cười rất tươi ý “ nó hiền lắm không cắn đâu ” .
Lan man vậy để thấy, rõ ràng chó chỉ bảo đảm an toàn, thân thiện với chủ của nó ( nếu không có những không bình thường xảy ra ), còn với người lạ, nó là con vật nguy khốn. Chẳng ai “ xem tướng ” được chó “ nhà người ta ” để biết nó hiền hay dữ khi phát hiện chúng ở ngoài đường, không hề chứng minh và khẳng định nó có tiến công mình hay không. Vậy nên, việc săn bắt những chú chó thả rông chẳng có gì đáng ầm ĩ, điều đó sẽ giúp cho những người nuôi chó ý thức hơn về nghĩa vụ và trách nhiệm của mình với vật nuôi và với hội đồng .
Việc xích chó trong nhà vừa bảo đảm an toàn, tránh được phần nào việc trộm chó. Còn việc rọ mõm chúng khi thả ra đường hay dắt đi dạo là bảo vệ bảo đảm an toàn cho mọi người xung quanh, chẳng có gì đáng ầm ĩ …
Source: thucanh.vn
Category: Chó cảnh