Ở Hà Nội ăn thịt chó ở đâu ngon giá cả phải chăng nhỉ?

Xin lỗi 1 : Bài này hơi dài vì tình yêu với chó của anh hơinhiều .
Xin lỗi 2 : Nhìn tít bài này có lẽ rằng nhiều bạn sẽ nhăn mặt kinh tởm, làm thế nào hoàn toàn có thể ăn một con vật đáng yêu và dễ thương như chó được, rồi thì thật là dã man hung tàn nọ kia. Nhưng chịu thôi, chó thì yêu thật đấy, nhưng thịt chó thì không bỏ được. Ai kinh thì kinh ai ăn thì cứ ăn .
Dưới đây sẽ là bài viết cho những người ‘ cứ ăn ’ .

~

( Tít bài lấy cảm hứng từ album ảnh của anhNgo Si Tuan. )

Ảnh : nhờ bạn Gugồn .
Thịt chó là một món ăn phải nói là, ừm, tầm cỡ của tầm cỡ của Nước Ta. Khắp hơn 30 vạn ki lô mét hơi vuông đất Việt, từ Đông sang Tây, từ Bắc xuống Nam, ở trung du hay đồng bằng, duyên hải hay biển hòn đảo, đâu cũng có người ăn thịt chó. Mùi thơm vị ngậy của đĩa dồi chó chấm mắm tôm còn bay vào trong tục ngữ từ thời những cụ :
“ Sống trên đời ăn miếng dồi chó
Chết xuống âm ti, biết có hay không ? ”
Tầm này Thành Phố Hà Nội mở màn vào thu mưa và bão, tối đến là gió hiu hiu thổi luồn trong áo ( và cả quần ), bạn bè ( và cả chị em ) tay kề tay vai kề vai sum sê nhau quanh đĩa chả chó dồi chó ấm sực, bên cạnh là cốc bia ( hay chén rượu ), vừa đưa miếng thịt béo ngậy vào mồm vừa nhìn thằng ngồi đối lập tuy mắt lờ đờ nhưng tay giơ cao chém mạnh trong không khí mồm nói liên hồi, rồi mình vừa mỉm cười vừa nhâm nhi miếng chả chó nhìn nó nói mặc dầu thật ra chả hiểu mấy. Hình ảnh ấy thật thân ái ấm nồng êm đẹp biết bao nhiêu. Uống bia tia gái cũng chưa chắc sướng bằng .
Bay thế đủ rồi. Chuyện là tối qua, như một vài tối nào đấy hàng tháng, anh đi ăn thịt chó : ” > .
Chó là thứ hàng tháng không ăn thì mồm miệng nhạt thếch, bụng dạ thòm thèm. Chưa kể tháng nào qua răm mà làm ăn thất bát bồ đá gái hờn đâm xe công an bắt mà chưa ăn thịt chó, thì càng hối hận vì tháng này chưa cúng tiền cho hàng thịt chó nên mới đen vậy .
Tóm lạiNgười yêu hoàn toàn có thể không có, nhưng thịt chó thì phải ăn .

Em ơi Hà Nội chó

Đất Kinh thành ngàn năm văn vật, tất lẽ dĩ ngẫu trong cái nồi văn hóa truyền thống ấy không hề thiếu thịt chó. Chả cứ sau rằm mà chỉ cần sau mùng 1, những hàng thịt chó lại lục tục treo biển, cứ đi loanh quanh trong tầm vài km là lại thấy có hàng treo biển thịt chó. Anh hải đăng họ Khổng tên Tử ( cái chết khổng lồ ? ) bên Tàu từng phát biểu : “ Trong một cái ấp chừng mười nóc nhà thể nào cũng có người trung tín ”, về Nước Ta anh trộm nghĩ cũng hoàn toàn có thể mạnh dạn nói rằng : “ Trong một khu tầm hai trăm hộ dân thể nào cũng có một hàng thịt chó ” .
Nhưng không phải ở đâu thịt chó cũng ngon. : (
Anh ăn nhiều thịt chó, nhưng cũng tạm gọi là ăn được xấp xỉ chục hàng. Hàng bán ngoài đường mua mang về có, hàng ngồi vỉa hè có, hàng ngồi bàn và ghế có, hàng ngồi chiếu có, hàng thật sạch có, hàng bẩn bẩn có. Ăn thi cũng đa phần mấy môn thể thao sở trường : chả chó, dồi chó, chó luộc, rựa mận, xáo măng. Tất tật đều chấm muối chanh hoặc mắm tôm. Có nghiệm ra rằng tìm hàng chó ngon thật khó, ăn một tối thì dễ nhưng để thành yêu rồi thành quán quen thật lắm gian lao. Hàng chả chó ngon thì nhiều khi thịt luộc lại bị tái, hàng rựa mận ăn được thì bún lại có mùi hoặc rau nhìn đen đen : |. hàng những món đều ngon thì nói chung ăn không nên nhìn quanh vì sẽ thấy rất kinh, hoặc đặt bên cạnh sông tô lịch thính mũi sẽ thấy mùi thum thủm lẫn trong mắm tôm, hoặc là nhân viên cấp dưới cau có không dễ chịu. Ông bà nói miếng ăn là miếng nhục, đúng là cấm có sai. Thỉnh thoảng thấy bực mình thật nhưng vì miếng dồi chó mà ta vẫn phải nuốtthôi .

1. Anh Tú(lưu ý là Nhật Tân có cả dãy Anh Tú, mình ăn ở Anh Tú nhà kính)

Xưa, thật ra chả xưa lắm, tầm xịch năm trước, nhắc đến thịt chó Hà Nội người ta nghĩ ngay đến khuNhật Tânhay cụ thể hơn làAnh Túbên Âu Cơ Yên Phụ. Hồi đấy anh cũng phải được hơn một tá tuổi (đố biết bao nhiêu) nên thỉnh thoảng được bố (và cả mẹ :|) cho lên đấy ăn thịt chó. Chó thì ngon nhưng mà đi xa ơiiii là xa. Hồi đấy nhà vẫn nuôi chó. Bố mẹ cho đi ăn, nhìn đĩa chả chó vàng ruộm, chấm với mắm tôm thơm phức, bố gắp cho một miếng vào bát 2s sau miếng chả biến mất. Bố hỏi ngon không trả lời Ngon lắm ạ. Chỉ biết thế thôi và ăn tì tì. Tối về mới giật mình ơ thịt đấy thịt gì? Bố bảo thịt chó, thế là ôm con chó khóc tu tu.

Hồi đấy ăn chỉ thấy ngon nhưng xa quá nên cũng ít đến. Tầm khoảng 1 năm trước có dịp ăn lại ở Anh Tú, nhưng không thấy ngon nữa.Chó củaAnh Túcó vẻ hơi giànên ăn luộc hơi bị bã bã, được món dồi với mắm tôm kéo lại.

Dồi của Anh Tú thì ngon, chắc, giòn, vị đậm, thơm, bỏ vào mồm là lâm ly lâm ly, nhai đến đâu biết đến đấy, nuốt vào vị vẫn còn trong miệng. Nói chung ít hàng ăn dồi chó ngon nên anh nhớ. Mắm tôm ở đây đậm, ăn ngon và hôi lâu .
Vàmắm tôm chanhchứ không phải mắm tôm quất như nhiều hàng khác. Nhưng cũng chỉ vậy thôi, xa quá và không nhiều options nên anh không có dự tính quay lại Anh Tú, trừ khi loanh quanh gầnđấy .

2.Chiếu HoaNguyễnKhang

Chỗ này anh ăn vài lần, ộc ộc một lần = ) Chiếu Hoa cũng là hàng nổi tiếng từ xưa, nằm ngay bên bờ sông Tô Lịch thơ mộng và thum thủm. Chiếu Hoa là quán ngồi bệt, nên ít bạn bụng to ăn ở đây. Trừ việc ở cạnh sông Tô Lịch, với cả hơi xa, nhân viên cấp dưới đôi lúc hơi lẫn và chíu khọ, thì Chiếu Hoa cũng hoàn toàn có thể coi là quán chó ngon. Chiếu Hoa thì có nhiều món, nhiều options .. Thịt chó cũng được tuyển kỹ, ăn miếng nào ngon miếng đấy, không bỏ thừa. Các món rựa mận, luộc, rán khá đều tay, ngon nhưng không có gì đặcbiệt .

Cái đặc biệtlàđùi chó nướng,nghĩ đến là tứa nước miếng. Đùi nước thơm phức, rán vàng ruộm. Cắn vào 1 cái, cái đầu tiên cảm nhận là da giòn tan, xong rồi răng đưa sâu thêm 1tí là phập vào thịt mềm thơm ngậy, ngon đến phát khóc. Gặp lúc nào đói ăn, phải ăn linh tinh nhiều, rồi đêm mưa rét mướt, có thêm tí rượu mơ (quán này rượu mơ ngon vãi tè) đưa đẩy, nghĩ đến tình cảnh nhân gian vật đổi sao dời người thay lòng đổi dạ không biết đâu mà lần, chỉ có miếng đùi chó này là luôn tốt với ta thôi, thì có lẽ là khócthật.

Chân chó và xáo măngở đây ăn cũng rất rất ngon. Măng tươi và không bị quá già, ăn với bún và chó luộc hay rựa mận thì không còn gì để tả. Quán có rượu mơ uống rất thích, thấy bảo có cả rượu cà chó nhưng anh tự thấy mình chưa đủ tuổi nên không dám uống. Rượu ngon thì chân chó dù làm cũng thường thường nhưng làm đồ nhắm thì chuẩn cmn luôn, không có gì phải bàn. Các cụ bảo không nên tham quá, vậy nên phải chấp nhận cái gì mình cóthôi.

Tóm lại là ai chưa từng được ănđùi chóthì nên đến đây ăn, ai ở khu CG cầu giấy Láng quanh quanh đấy cũng nên đến đây ăn, vì quanh đấy thì mình không biết hàng nào khác bằng. Có nhiều người bảo Chiếu Hoa giờ không được như trước, nhưng đấy là phong đồ, còn đăng cấp Đùi chó thì mãi mãi là độc bá gianghồ .

3. Ất Ngân Chợ Thái Hà – Đặng Tiến Đông –(hàng đầu tiên)

Hàng này cũng là một hàng chuẩn cmn luôn, trừ cái bẩn. Từ lúc xây lại ( tầm 67 tháng trước ) thì có vẻ sạch hơn một tí, nhưng rồi ngồi vẫn thấy bẩn nhưthường .
Nhưng mà chó ở đây ngon quá quá. >. < Khác với những hàng thịt chó có nhiều chiêu thức khác, ở đây chỉ tập trung chuyên sâu vào 5 môn công phu chính : dồi chó, chả chó, chó luộc, dựa mận và xáo măng. Nhưng vì tập trung chuyên sâu nên món nào ở đây cũng ngon đến mức đỉnh điểm. Cái tiên phong làchất thịt và chó luộc. Thịt ở đây thơm và tươi và ngon và non và ít mỡ nên món luộc rất ngon ngon ngon ngon. Rượu rất là vào. Thường thì uống rượu ăn thịt chó, anh chuộng luộc và dồi hơn vì chả ngon nhưng có dầu mỡ rượu khóvào . Rượu ở đây cũng chỉ là nếp cái hoa vàng, nhưng thơm đặc biệt quan trọng. Mỗi tội màu hơi lợ lợ những bạn uống rượu tây quen chắc khó nuốt trôi. Dồi thơm ngon như Anh Tú. Dồi Anh Tú thơm ngon thế nào thì xin đọc lại phần trên. Anh xin miễn tảlại . Chả chóở đây cũng là một món khá, nướng vừa lửa, không cháy quá. Mỗi tội chấm thì hơi nhạt, với cả hàng đông nên nhiều lúc đĩa bị bé = o = . Rựa mậnthì tạm được. Tạm được tức là không ngon cũng không chán. Chán tức là rựa mận bị loãng, hoặc hơi nặng mùi. Còn ngon tức là đặc, nhiều thịt, nhưng ăn không bị ngán. Món này với món xáo măng thường là hai món chủ yếu khi tàn cuộc, lặc lè lặc lè sẵn sàng chuẩn bị về ngồi cho tỉnh tỉnh. Dạo này những bạn CSGT lượn lượn tìm người đỏ mặt nhiều nên chắc hai món này đắt hàng . Xáo măngthì ngon ngon ngon. Sẽ nhiều người bảo, ngon đ ’ gì món này, thịt chả thấy đâu, toàn măng là măng. Nhưng xin thưa rằng, món này thường là món cuối, đ ’ ai gọi xáo măng ở đầu bữa. Lúc đấy thì chó đầy một bụng căng tròn rồi, nên chó thêm cũng k xử lý được gì nữa. Lúc này người ta cần một bát nước, ăn với bún, có thêm ít măng chua, để tiêu bớt chó đi. Vậy nên là cần một bát xáo măng đúng nghĩa xáo măng. Măng ở đây giòn, non và chua nhưng k có tín hiệu thiu. Vậy nên anh gọi làngon . Tầm 4 thằng 1 bàn, 1 dồi 1 luộc 1 chả 1 xáo măng / rựa mận, thêm ít nếp cái hoa bàng hoặc xấu bụng nóng giời thì bia bia bia, vậy là đủ cho 1 tối sung sướng rồi. Đồ ở đây cũng không đắt lắm đâu .

4.Thảo NúiTrúc

Quán này gần đây trở thành phây vơ rít pờ lết của anh, vì ăn được và sạch hơn Chợ Thái Hà. Ăn riết thành khách quen, vào quán là được mang đồ ra ngay cho chứ không bị nhìn săm soi. Với cả lúc đói lòng cuối tháng đi mua cũng không bị đuổi về bằng một câu hờ hững “ hết hàngrồi ” .
Quán này thì cũng như Thái Hà, tức là chuyên tu vào 5 môn võ thuậtdồi luộc chả xáo rựa. Sánh ra thì không được như Thái Hà phái, nhưng riêng về công phu chả chóthì theo anh, ở đây có phần hơn một chút ít. Mà phàm vào món chả, miếng dày thì khó ăn, quá lửa tí là da bị cứng, nuốt vào lại phải nhả ra, hàng chó nào làm chả chó mà nướng quá lửa thì thật là nhẫn tâm thất đức. Miếng ngon nuốt vào lại phải nhả ra, nỗi đau tày trời như vậy làm thế nào có gì sánh được ?
Chả chó ở Núi Trúc giáothì quả là tuyệt đỉnh công phu. Riềng vừa, mỡ vừa, thịt nướng vừa. Anh ăn chưa từng bị nhả ra miếng nào. Các bạn chó của anh ( tức là những bạn ăn thịt chó của anh ) có lẽ rằng sẽ gào lên rằng Mày điên à chả ở Thái Hà ngon hơn. Nhưng miếng ngon với anh thì anh hưởng. Nào cần biết ai nói gì .
Xáo măngở đây hơi kém, không nên bàn tới, nhưng córựa mận ăn được .
Tầm mùa hè đến đây thì hay uống bia vì nóng quá. Nhưng nhờ một anh bạn mà phát hiện quán này có quảrượu mơuống rất kinh. Kinh nghĩa là một ngụm nhỏ là ngấm, khé cổ, nhưng có vẻ như ngon. Hôm qua anh uống bia rồi nên cũng không dám rượu, chỉ nhấp môi. Nhưng có lẽ rằng lần sau cũng phải thử lại .

AAAAAAAA Điểm cộng của quán này cho các anh em là quán có 2tầng và có rất rất rất rất rất nhiều gái đến ăn, xong lại có chị chủ hàng xinh với cả bạn của chị chủ hàng thì =P~.Ngồi ăn cứ o.0

~
Chó là đồ nóng, một tháng không ăn được nhiều. Nhưng không ăn thì thấy chân tay bải hoải, nhớ không chịu được. Nhưng phàm là đồ ăn được nhà nhà yêu thích, tìm ra một vài hàng ăn được và ngồi quen quả là khó lắm thay. Vậy nên mỗi người nên tự sưu tầm cho mình tầm 34 hàng quen, thế là đủ 12 tháng quanh năm đều chó, chiều 30 cũng không đến nỗi hòn đảo khắp TP.HN không tìm ra được miếng dồi chó, rồi thèm quá phải mua bên đường đêm nằm ôm bụng như anh. Thực ra nói về TP. Hà Nội chó, thì không ai nói hay bằng hải đăng Vũ Bằng. Vậy nên phải kết bằng phát biểu của hải đăng này .
“ Ôi, cứ nghe người ta nói thì đổ thóc giống ra mà ăn ! Ăn thịt chó là thiếu văn minh, ăn thịt chó là dơ bẩn, ăn thịt chó là bất nhân bạc ác … và còn gì nữa, và còn gì gìnữa !

Người ta viện lý con chó là bạn của loài người, ăn thịt chó là mọi rợ, thế thì tại sao con ngựa, “một chinh phục cao cả nhất của loài người” mà người Âu Mỹ cũng đem ra “đánh chén”? Bảo là con chó ăn bẩn, thế thì con gà, con lợn, con cá ăn uống sạch sẽ ư?

Không. Con chó là con vật để cho người ta ăn thịt ; ăn thịt chó không khác gì ăn thịt thỏ, ăn thịt nai, ăn thịt bò. Huống chi thịt chó lại còn ngon và bổ ; cho nên vì thế tôi cho rằng mặc dầu người ta đàm tiếu thế nào đi nữa, thịt chó vẫn cứ là một món ngon bất diệt của dân ta và tôi tin rằng : “ Nước ta còn, thịt chó còn ” mà văn hóa truyền thống nhà hàng siêu thị của ta tương lai hay, dở là ở điểm có biết duy trì thịt chó hay khôngvậy. ”
“ Nước ta còn, thịt chó còn ”. Thật là đọc xong muốnkhóc .
Theo internet .

Rate this post

Bài viết liên quan