BÀI VĂN MẪU SỐ 1 MIÊU TẢ CON VẬT MÀ EM YÊU THÍCH – BÀI VĂN TẢ CON THỎ BÔNG
Tôi có rất nhiều bè bạn : bạn chơi ở lớp, bạn ở gần nhà, bạn cũ thời thơ ấu, … và cả một người bạn đặc biệt quan trọng nữa. Đó không phải là con người, nhưng tôi coi nó hơn cả thế : một người thân trong gia đình, người bạn : chú thỏ Bông đáng yêu của tôi .
Nhà tôi không thích nuôi động vật hoang dã cho lắm, nhưng với Bông lại là một ngoại lệ. Chú thỏ “ ra đời ” mái ấm gia đình tôi trong một lần cả nhà đang đi dạo và thấy có người rao bán thỏ để giết thịt. Thương thỏ con đáng yêu, tôi đã năn nỉ cha mẹ cho đem về nuôi. Và cha mẹ tôi trọn vẹn đống ý. Từ đó, chú thỏ con hai năm tuổi chính thức trở thành một thành viên mái ấm gia đình tôi .
Cái tên Bông là tôi đặt cho nó. Bởi nhìn nó chẳng khác gì một cục bông cả. Một cục bông nhỏ xinh, màu trắng mềm mại mà nặng tới 2 kg. Thật là thích mỗi khi ôm bông vào lòng để vuốt ve bộ áo của nó mãi không biết chán. Chiếc đầu nhỏ xíu màu trắng gắn bên trên đôi tai cùng nhỏ xinh. Phía trong màng tai còn hơi chút ửng hồng. Đôi mắt của Bông mới thật đáng yêu, to tròn, màu đỏ với một viền hồng bên ngoài. Tôi cứ nghĩ là do Bông nhớ mẹ nhưng thì ra, những con thỏ khác cũng vậy. Chiếc mũi nhỏ xinh phơn phớt hồng và chiếc miệng nhỏ nhắn từ từ nhai lá thật là đáng yêu. Nhiều người tưởng Bông không có đuôi đấy. Vì đuôi của nó chỉ bé tí như ngòn tay cái.
Bông rất ngoan và đáng yêu. Nó đặc biệt quan trọng thích ăn cà rốt nhưng không dám đòi. Những khi không mua được cà rốt, đành phải cho Bông ăn rau muống, nó cũng ăn rất ngoan ngoãn. Tôi rất thích ngồi nhìn bông ăn : ăn từ từ, chậm rãi, tận hưởng và rất bình yên. Bông thích ra ngoài vườn, nằm người tôi và sưởi nắng. Cả ngày, nó chỉ ở trong chiếc nhà bằng gỗ do bố làm cho, chỉ đợi tôi đi học về là mừng cuống, nhảy cẫng lên. Mỗi khi phải xa Bông là tôi cũng nhớ không chịu được, chẳng có cục bông để vuốt ve, chẳng có bạn san sẻ khi buồn, khi xem phim, …
Chúng tôi đã trở thành bạn của nhau, và có vẻ như không hề tách rời. Một lần trời trở lạnh, tôi không chú ý quan tâm mà bỏ quên Bông ở ngoài hiên. Hôm sau, nó uể oải, thân lạnh ngắt. Tôi sợ phát khóc lên. Nghĩ đến Bông sẽ chết, tôi chẳng còn ai bên cạnh, trò chuyện, tôi càng khóc to hơn. May mà bác sĩ đến khám và tiêm thuốc, Bông đã trở lại thông thường sau mấy ngày. Từ đó, mỗi khi thời tiết đổi khác, tôi không thèm xem đến bản thân, luôn lo xem Bông thế nào rồi .
Từ ngày có Bông, đời sống của tôi bỗng vui tươi và niềm hạnh phúc hơn nhiều. Giá mà tôi và Bông hoàn toàn có thể sống niềm hạnh phúc bên nhau thì thật là tốt !
BÀI VĂN MẪU SỐ 2 MIÊU TẢ CON VẬT MÀ EM YÊU THÍCH – BÀI VĂN TẢ CON MÈO TAM THỂ
Trong toàn bộ những con vật nuôi, em yêu nhất là chú mèo tam thể .
Trong dịp sinh nhật lần thứ tám của em, ông ngoại đã tặng cho em một chú mèo tam thể. Em vui lắm và đặt tên cho nó là Miu.
Miu có bộ lông với ba màu rất đẹp : màu trắng, màu vàng và màu tro. Lớp lông của nó mềm như một chiếc áo bằng bông. Em thích nhất là những chiều hè, ngồi trong lòng bà nghe kể chuyện, tay mân mê vuốt ve chiếc áo bông ấy của Miu. Nó không to lắm, chỉ bằng bắp tay người lớn. Đôi chân cao và chiếc sống lưng dài khiến Miu nhưu một quý cô lịch sự mỗi khi sải bước. Đôi mắt tròn và sáng quắc, trong bóng tối trông như hai hòn bi ve. Cái mũi nhỏ khi nào cũng ươn ướt nom rất ngộ. Chiếc miệng hồng hồng xinh xinh được tô điểm bởi những sợi râu trắng nhưu cước. Nom Miu xinh đẹp như một cô gái biết làm duyên. Em lấy làm tự hào lắm bởi trong số những chú mèo của lũ trẻ con trong làng, Miu khi nào cũng đáng yêu và lộng lẫy hơn cả .
Xinh đẹp như một tiểu thư nhưng Miu Miu là một chú mèo rất biết nghe lời. Miu bắt chuột rất giỏi và nhờ có nó mà họ hàng nhà chuột chẳng khi nào dám rủ nhau đến kiến thiết xây dựng dòng họ trong nhà em. Mỗi khi đánh hơi được con mồi, Miu lập tức lập kế hoạch rình và bắt gọn con mồi. Lúc này, nó như trở thành một nữ thợ săn tay nghề cao, đôi mắt tinh anh nay càng sáng hơn, thao tác thuần thục và điêu luyện biết đường nào. Miu tìm một vị trí trên cao để quan sát con mồi. Nó phục kích tại đó, lặng thinh như không hề sống sót, quan sát con mồi đáng thương. Và vài phút sau, khi con chuột đáng thương tưởng rằng không có một quân địch nào ở đây cả, lon ton Open thì a lê hấp, Miu từ trên cao phóng xuống nhanh như chớp, dùng móng vuốt tóm gọn lấy con mồi. Mỗi lúc như vậy, nó lại nhìn em như thể khoe về chiến công hiển hách mà nó vừa làm được .
Miu về nhà em từ khi nó còn là một chú mèo con bé xíu. Nhờ tính kỉ luật của mẹ em mà nó biết chỗ đi vệ sinh của mình, không khi nào tè bậy bừa bãi trong nhà. Đặc biệt Miu không ăn vụng và rất thích phơi nắng. Những trưa hè, sau bữa trưa no nê, nó thường ra trước hiên nhà, nằm ngửa người lên, phơi chiếc bụng căng tròn ra với nắng. Đôi mắt lim dim tỏ vẻ rất thú vị. Những lúc ấy trông nó thật đáng yêu biết bao !
Vào mùa đông, tối tối, nó thường cuộn tròn bên chiếc đèn học của em, nằm im bên cạnh em đang làm bài tập. Thỉnh thoảng, Miu lấy đôi chân nhỏ dịu dịu khuôn mặt, có lúc lại kêu khe khẽ “ Meoo… meooo” như thể cổ vũ động viên em chăm chỉ học tập. Sau mỗi ngày học tập mệt mỏi, em thường chơi với Miu hoặc vuốt ve nó như đứa em nhỏ của mình.
Xem thêm: Làm ơn đừng nuôi chó mèo ở chung cư nữa!
Em rất yêu chú mèo của em .
Nguồn Internet
Source: https://thucanh.vn
Category: Chó cảnh