Vịnh chú khuyển- Chùm thơ xướng họa nhiều tác giả

Chùm thơ Vịnh chú khuyển

      (xướng họa- nhiều tác giả)

Cúc cung tận tụy suốt bao ngày Sương gió đêm trường cực lắm thay Canh giữ ruộng vườn, ra sức khuyển Trông coi nhà cửa, lao vào này Vậy mà chưa thấy điều ngon ngọt Lại phải thường nghe tiếng đắng cay Lão Hạc giờ đây sao quá hiếm Bạn bè mà xử giống đi đàyCúc cung tận tụy suốt bao ngày Sương gió đêm trường cực lắm thay Canh giữ ruộng vườn, ra sức khuyển Trông coi nhà cửa, lao vào này Vậy mà chưa thấy điều ngon ngọt Lại phải thường nghe tiếng đắng cay Lão Hạc giờ đây sao quá hiếm Bạn bè mà xử giống đi đày
II.Các bài họa:

1 / CÚN YÊU

                     (Dang Kich)

Xa Cún nhà ta mới mấy ngày
Mà lòng không khỏi nhớ nhung thay
Cái đuôi ngoe nguẩy sau lưng ấy
Hai cẳng xun xoe trước mặt này
Chỉ nói dặn dò, câu mặn nhạt
Không lời mạt sát, giọng chua cay
Tuy rằng khác giống sao tri kỷ
Tình nghĩa xem ra thật đủ đày

2 / VỊNH CHÓ

                      (Bảo Như) 

Mệt mỏi không than lấy một ngày
Chủ cười … Chẳng thể làm sao thay
Nhà giàu may đấy sẽ hơi mập
Nghèo kiết chịu thôi ốm thế này
Lúc khổ người kêu: “Đời chó lắm”
Khi vui, nhỏ lệ: “Sống mũi cay”
Giận thì: “Cẩu trệ!”, mắng cho đã.
Nghĩ thiệt … Chắc đây … Kiếp đọa đày

3 / VỊNH KHUYỂN

                             (Thai Kim Tinh)

Quẩn quanh bên chủ suốt đêm ngày
Đức tính trung thành chẳng đổi thay
Xông xáo giữ nhà, liều mạng ấy
Ra oai cứu chủ, thỏa lòng này
Quyết không vong chủ, dù gian khó
Mang tiếng “cậy nhà”, chịu đắng cay
“Tham phú phụ bần”, thua cả chó
Diệt chưa đã ghét, huống tù đày

4 / PHẬN CHÓ

                             (Thai Kim Tinh)

Phận chó thức đêm, chẳng ngủ ngày
Canh phòng đạo chích, tuyệt vời thay
Âm quen, may lọt qua tai ấy
Hương lạ, chớ mong thoát mũi này
Lừa lọc “đầu dê” gieo tiếng độc
Chua ngoa “đồ chó” thả lời cay
Kiếp này dù phải mang thân chó
Cũng chẳng sống như kiếp sống đày

5 / ĐỜI CHÓ

                      (Khanh Van Chi Duc)

Giúp đỡ người ta chọn tháng ngày (1)
Cầu thang gầm chạn cảnh buồn thay (2)
Khui ra hàng lậu vùi nơi nọ
Tìm được kẻ gian lánh chỗ này
Khác với gà tơ, riềng mặn nhạt (3)
Lẫn cùng dê béo, mẻ chua cay (4)
Hàm tôi lại ví ngang chân ngựa (5)
Ngán nỗi trần gian lắm đọa đày


———————-
Chú thích:
1. Chọn ngày tốt xấu trong Can, Chi
2. Cảnh chó chui gầm chạn
3. Chó già, gà tơ thì thịt ngon
4. Treo đầu dê bán thịt chó
5. Tục ngữ : Hàm chó, vó ngựa

6 / LỜI THAN CỦA CHÓ

                            (Phạm Sỹ Hai)

Nắng mưa canh giữ suốt đêm ngày
Cái nết đến giờ chẳng đổi thay
Đã quyết dốc tâm từ thuở ấy
Đừng lo tận lực đến mai này
Được người ve vuốt đuôi ngoe nguẩy
Bị kẻ hầm hè mũi thấy cay
Vị nghĩa chi tình ai có thấu
Cớ sao phận khuyển kiếp trời đày

7 / KIẾP KHUYỂN

                                (Bá Tú Nguyễn)

Luẩn quẩn, loanh quanh suốt tháng ngày
Trung thành – dẫu khổ dám kêu thay
Gậm giường chui rúc bao đời nọ
Xó bếp vào ra bổn phận này
Chủ ghét, chủ la nào mặn ngọt
Người yêu, người chửi lắm chua cay
Vậy mà có kẻ còn hơn chó
Sống rứa làm chi – kiếp đọa đày

8 / PHẬN KHUYỂN

                                   (Dong Hoang)

Góc nhà xó bếp suốt đời này
Thức trắng đêm trường khốn khổ thay
Canh cặn cơm thừa – mơ đồ ấy
Thịt hẩm xương thiu – ước thứ này
“Gần nhà cậy thế “- buông lời độc
“Chó dái chạy quanh ” – diễu ý cay
Kiếp phận. Than ôi! Sao quá chán
Đối nhân xử thế khác chi đày

9 / KIẾP CHÓ

                       (Dương Hoàng)

Kiếp chó sinh ra khổ tháng ngày
Quanh năm vất vả cực thân thay
Xa lông chễm chệ vui lòng ấy
Gầm chạn lủi chui tủi dạ này
Khỏe mạnh xun xoe lời mặn ngọt
Ốm đau chì chiết tiếng chua cay
Giữ nhà bổn phận đành cam chịu
Cũng chẳng trách ai, kiếp đọa đày

10 / NGỌC BÚT

                              (Lại Thế Hệ)

Quê hương cẩm tú lạ từng ngày
Chuột, Chó mang vào tiếc bút thay
Sương, Tuyết điểm tô trang bắc nọ
Kình ngư rẽ sóng Biển Đông này
Trăng soi hoa nở hồn thêm mát
Rượu hướng thơ bình men dịu cay
Ngọc bút không bồi song chẳng chiến
Hồn thơ sao nở tự giam đày

11 / CÁC LOẠI CHÓ

                       (Thanh Thanh)

Chó thiến khù khờ dốt lắm thay
Chó săn xông xáo suốt đêm ngày
Chó bông nằm ẹp trong khung kính
Chó đá ngồi im ở chốn này
Chó cảnh không nghe lời đắng chát
Chó thường vẫn chịu tiếng chua cay
Chó khôn sướng nhất vì thân chủ
Chó dại khổ hơn bị đọa đày

12 / TÂM SỰ CHÓ

                              (Dương Hoàng)

Quanh quẩn vào ra cứ mỗi ngày
Sớm trưa chiều tối thật buồn thay
Không cho kẻ trộm chôm đồ ấy
Chẳng để thằng gian lấy vật này
Suốt buổi canh chừng chân vẫn mỏi
Cả đêm thức trắng mắt còn cay
Bao năm vất vả nào đâu quản
Tự nguyện phò gia chẳng phải đày

13 / TÂM SỰ KHUYỂN

                              (Nguyễn Hoàng)

Bầu bạn mong sao, đẹp tháng ngày
Tình ta đâu dễ có mà thay
Ngày làm tất bật, thêm tai ấy
Đêm ngủ bình yên, có khuyển này
Miếng nạc xơi ngay, sao bạc bẽo
Mẩu xương nhường lại, thật chua cay
Khi cần nhỏ nhẹ lời ve vuốt
Vụng nẻo đường tu, kiếp đọa đày

14 / TUYÊN THỆ CHÓ

                               (Bá Tú Nguyễn)

Thân xác dẫu cho có đọa đày
Hoặc người mổ xẻ – chịu chua cay
Câu thề nghĩa trọng từ đời nọ
Lời nguyện tình thâm đến kiếp này
Mưa nắng giữ nhà lòng chẳng đổi
Gió sương canh cửa dạ không thay
Giàu nghèo chủ đánh la nào oán
Nòi giống hiếu trung vững tháng ngày

15 / VẪN LẠ

                            (Thanh Thanh)

Giống Chó quen mà vẫn lạ thay
Lông bông khắp chốn suốt đêm ngày
Giữa đường hì hục phô tình nó
Cuối xóm lăng xăng lộ tí này
Mũi thính bỏ qua mùi thối khắm
Lưỡi mềm bất chấp vị chua cay
Gặm xương liếm bẩn chui gầm chạn
Sống thế hơn chi kiếp bị đày

16 / ẤM ỨC

                          (Nguyễn Hoàng)

Bạn bè cư xử giống đi đày
Trằn trọc đêm trường, nghĩ thấy cay
Mấy việc cỏn con, đe gậy đó
Bao điều ấm ức, chửi đồ này
Nhớ khi lỡ bước đành yên phận
Gặp lúc sa cơ, chẳng đổi thay
Con cái, không chê cha mẹ khó
Tình thân, thêm thắm đượm từng ngày.

17 / KHEN BẢO SINH

                              (Dang Kich)

Chăm lo trăn trở suốt bao ngày
Tình Chó Bảo Sinh đẹp đẽ thay
Nghĩa địa nghiêm trang ngàn mộ đó
Hô-ten hoành tráng một căn này
Ra đây hồn Chó thêm thanh thản
Vào đấy thân Cày hết đắng cay
Nhắn nhủ người đời xin nhớ lấy
Bạn thân đừng xử kiểu tù đày

—————————

@ Bảo Sinh lập Nghĩa địa và Khách sạn chó.

18 / LOÀI KHUYỂN

                                  (Cổ Nhân)

” Cái đồ…”câu ấy hiện từng ngày
Tâm khuyển đời nào chịu đổi thay
Áo rách, cắn hoài đau kiếp nọ
Trăng suông, sủa mãi nhức tai này
Thấy khen một tiếng sao vui sướng
Nghe chửi ngàn lời chẳng nhục cay
Chủ suỵt, hung hăng chui bụi rậm
Có ngày “riềng mẻ” đĩa vơi đầy

19 / LOÀI CHÓ

                                 (Thai Kim Tinh)

Luồn cúi, xun xoe suốt tháng ngày
Giành xương, cấu xé, đáng thương thay
Lanh chanh sủa bậy, gây thanh thế
Láu táu cắn càn, loạn chốn này
Thùng rác đào bươi, đâu kể thối
Đồ thừa lục lọi, ngán chi cay
Càn Khôn lỡ tạo ra loài khuyển (*)
Chính đạo mau theo, kẻo bị đày

————————-
(*) khuyển: chó-tuất thuộc cung Càn

20 / LỜI CHÓ

                               (Viet Hung Le)

Lẩn quẩn cong đuôi chạy tối ngày
Đậm tình chú tớ lạ lùng thay
Ngày đêm tận tụy canh nơi đó
Sớm tối ra công giữ chốn này
Thỉnh thoảng còn nhiều điều nổi tiếng
Đôi khi vẫn bị giọng chua cay
Thương cho số phận làm thân chó
Sống thế còn hơn kiếp bị đày

21 / CHỬI CẨU TẶC

                                   (Dong Hoang)

Cẩu ơi! Vĩnh biệt! Mấy ngày này
Cả nhà nhớ tiếc rã rời thay!
Nhanh nhảu chiêu trò huơ cẳng nọ
Trung thành biết lỗi vẫy đuôi này
Những tưởng kiếp son, thân mượt mướt
Nào ngờ phận hẩm, xác chua cay
Bọn Chó cướp ngày tàn nhẫn quá
Cẩu ơi! Tội nghiệp cái thân mày!

22 / ĐỒ CẨU

                             (Trần Huy Hùng)

Thủy chung hết mực suốt đêm ngày
Canh giữ cửa nhà dạ chẳng thay
Miếng thịt chủ xơi bằng nhẵn sạch
Mẩu xương tao quẳng thí cho mày
Trẻ săn lùng sục loài muông dữ
Già biến hóa mồi lũ bợm cay
Linh vật đứng hàng trong thập nhị
Như ai kiếp cẩu mãi tôi đày

23 / TỰ THÁN

                     (Trần Huy Hùng)

Thức trắng bao đêm quản xá ngày
Canh phòng nghiêm ngặt chẳng ai thay
Rừng sâu xua đuổi loài chim nọ
Núi thẳm lùng săn lũ thú này
Miệng lưỡi người đời nghe thấy sợ
Bàn tay nhân thế nghĩ mà cay
Lửa rơm, riềng mẻ câu ca ấy
Cái số sinh ra để đọa đày

THÚ YÊU THƯƠNG

              (Cảm tác từ “Vịnh chú khuyển” của ĐK)

Giữa chốn trần gian được mấy ngày
Sống sao cho trọn nghĩa tình thay
Một đời tận tụy vui lòng chủ
Giữ trọn sắt son đẹp tiếng này
Canh giữ đêm ngày trong lặng lẽ
Yên bình năm tháng chẳng sầu cay
Dù cho cuộc sống đời muôn mặt
Vẫn mãi thương yêu dẫu đọa đày

                  Thiên Thu

Rate this post
Banner-backlink-danaseo

Bài viết liên quan