Truyện Husky và Sư Tôn Mèo Trắng Của Hắn

Đánh giá: 9/10 từ

14606

lượt

REVIEW HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN

 

Tác giả: Nhục Bao Bất Ngật Nhục
Thể loại: Đam mỹ, trọng sinh, sư đồ, tiên hiệp, tu chân, niên hạ, ngược luyến tàn tâm (ngược thụ, ngược công, ngược độc giả), HE.
Độ dài: 311 chương.
Tình trạng: Hoàn convert – Đang edit.

* Một số quan tâm :
Đây là câu truyện về một thằng tra công sau khi trọng sinh muốn hoàn lương .
Tra công muốn hoàn lương cũng không thuận tiện như vậy, đường dài còn lắm khó khăn, còn phải ngược xuôi tìm kiếm chân lý. Trong quy trình tìm kiếm khó tránh phạm sai lầm đáng tiếc cũ, rối rắm. Mong những vị tiểu tỷ tỷ thông cảm .
Công vừa ngu vừa biến thái chết đi được, niềm tin phân liệt lại còn cặn bã, sau khi trùng sinh, dù có biến hóa, nhưng quy trình chậm rãi, nếu không kiên trì nổi xin mời bấm nút close .
Thụ sạch, công không sạch, quy trình tiến độ đầu công còn phịt như gà .
Truyện tự sự, miêu tả dưới góc nhìn của cả công lẫn thụ .

Sư huynh của công tên là Sư Muội, xin mọi người đừng nhầm lẫn giới tính của nhân vật này.
.
.
.
Kiếp trước, Mặc Nhiên bái Sở Vãn Ninh làm sư phụ. Ngày đầu nhập môn, hắn tôn kính gọi Sở Vãn Ninh hai tiếng “sư tôn”, lúc nào cũng ôm tâm tình nhu mộ chạy theo y, mong được y quan tâm để ý, mong được y ôn nhu khích lệ. Mặc Nhiên thiếu khuyết tình cảm nên hắn tham luyến và khao khát nó đến tận cùng, chỉ cần một ánh nhìn quan tâm, một cử chỉ chăm sóc cũng đủ để hắn vui vẻ, thỏa mãn.

Nhưng Sở Vãn Ninh con người này quá cao ngạo, lạnh nhạt, hết lần này đến lần khác chỉ biết dùng lời lẽ nghiêm khắc và hình phạt để dạy dỗ đồ nhi. Mặc Nhiên khi ấy là một thiếu niên non nớt trẻ dại, hắn thừa sự ngỗ nghịch nhưng lại không đủ thông tuệ để đồng cảm nỗi lo của sư tôn. Và khi xích míc giữa sư đồ ngày càng tăng, sự nhu mộ, tôn kính dần biến mất chỉ còn lại nỗi bất mãn và tâm tình không phục .
Mặc Nhiên vô cùng yêu quý sư huynh của hắn, sư huynh Sư Muội là một người rất dịu dàng êm ả ôn nhu, sư huynh khi nào cũng chăm sóc, chăm nom hắn, là người duy nhất mang cho hắn đĩa hoành thánh ấm nóng khi hắn bị sư tôn la rầy, trách phạt, đó chính là ký ức đẹp tươi mà hắn mãi ghi nhớ. Rồi không biết đến khi nào, tình cảm quý mến đơn thuần ấy chuyển hóa thành sự thương mến, Mặc Nhiên “ yêu ” Sư Muội và hắn muốn được bảo vệ, che chở sư huynh đến suốt đời .
Nhưng Mặc Nhiên không bảo vệ được sư huynh của mình, ngày âm ti Vô Gian vỡ ra, một hồi huyết chiến đã mang đi vô số tánh mạng, cũng mang đi luôn sự sống của sư huynh. Hắn chết lặng nhiều ngày quỳ trước quan tài của sư huynh, yên tĩnh ngắm nhìn khuôn mặt như đang ngủ say của người kia, trái tim đau đến không thở nổi …

Người chết, vì sao phải là Sư Muội?

Hắn hận bản thân yếu ớt vô dụng, càng hận Sở Vãn Ninh lạnh nhạt, vô tâm, hận y tại sao không quay đầu cứu Sư Muội, hận y vì coi trọng Bắc Đẩu Tiên Tôn thanh danh mà bỏ mặc đồ nhi không chăm sóc. Đối với Mặc Nhiên, mọi bi kịch đều từ Sở Vãn Ninh mà khởi đầu .
Mặc Nhiên hận Sở Vãn Ninh, hắn muốn trả thù cho Sư Muội. Thế là Mặc Nhiên vượt mặt mọi môn giáo trong giới tu chân, rồi trở thành minh chủ và tự phong làm đế “ Đạp Tiên Quân ”. Mặc Nhiên giam giữ Sở Vãn Ninh, phá hết tu vi của y, hắn nhục mạ, cưỡng ép y, hắn không cho y chết vì hắn muốn Sở Vãn Ninh phải sống trong đau khổ cùng cực, muốn y phải liên tục kéo dài hơi tàn trong vô vọng và bất lực .
Nhưng Sở Vãn Ninh vẫn là Sở Vãn Ninh, một khi y đã quyết tâm muốn đi thì mặc dầu là Đạp Tiên Quân cũng không hề ngăn cản. Khi mười năm cố gắng nỗ lực khuyên bảo vẫn là vô dụng, giờ đây, Sở Vãn Ninh sẽ lấy tính mạng con người này để hóa giải mọi thứ …
“ Mặc Nhiên … Cả đời này, mặc dầu sau này như thế nào … Ban đầu cũng là do ta dạy bảo người không tốt, là ta nói ngươi chất kém khó trác … Là ta bạc ngươi, tử sinh không oán … ”
“ Lần này là ngươi thắng, Sở Vãn Ninh. Ta không ngăn được cái chết của ngươi. ”
“ Mặc Nhiên … Đừng như vậy nữa, ngươi tỉnh lại đi, quay đầu đi … ”

“Ngươi độ tẫn người trong thiên hạ duy độc không độ ta, ngươi giả nhân giả nghĩa. Sở Vãn Ninh, đây là ngươi tự chuốc.”

“ Sao lại ngủ lâu như vậy ? Khi nào ngươi mới tỉnh ? ”
“ Ta đã buông tha Tiết Mông, Sở Vãn Ninh, người cũng nên tỉnh lại rồi chứ. ”
Sở Vãn Ninh chết rồi, mọi hận thù oán thù cũng theo y mà tan biến, tự nhiên Mặc Nhiên không còn nguyên do để sống tiếp. Sư Muội không còn, Sở Vãn Ninh cũng đã mất, vậy hắn còn sống sót với ý nghĩa gì .

Mặc Nhiên đứng trên đỉnh cao quyền lực mười năm.

Cả đời này, hắn từ một đứa con riêng hai bàn tay trắng, trải qua vô số trắc trở mới trở thành vị tôn chủ đế quân duy nhất ở nhân gian .
Hắn phạm nhiều tội lỗi, hai tay đầy máu tươi, là yêu là hận, là thích là ghét, đến ở đầu cuối cái gì cũng không còn .
Mặc Nhiên tự sát chết đi, trò khôi hài giằng co suốt mười năm rốt cuộc cũng hạ màn. Tất cả đều kết thúc .

Source: thucanh.vn
Category: Mèo Cảnh

5/5 - (1 vote)

Bài viết liên quan