Bệnh dại ở mèo là gì? Nguyên nhân gây ra bệnh và cách virus lây truyền như thế nào? Các dấu hiệu lâm sàng và tiêm phòng cho mèo quan trọng như thế nào? Người có thể nhiễm bệnh dại hay không? Cùng Monspet giải đáp qua bài viết bên dưới nhé.
Bệnh dại ở mèo là gì?
Bệnh dại là một bệnh do virus hoàn toàn có thể lây nhiễm cho tổng thể những loài động vật hoang dã máu nóng, gồm có cả mèo và người, mặc dầu một số ít loài có năng lực kháng bệnh một cách tự nhiên. Khi có tín hiệu bệnh dại xảy ra, đó là một căn bệnh gây tử trận gần như không bao giờ thay đổi .
Bệnh dại đã được công nhận và mô tả từ khoảng 2300 trước Công nguyên.
Bệnh dại lan rộng như thế nào?
Bệnh dại xảy ra ở mọi lục địa trừ Úc và Nam Cực. Hầu hết những vương quốc đều bị tác động ảnh hưởng. Phần lớn những vương quốc không có bệnh dại là những hòn đảo .
Các vương quốc hoặc hòn đảo hiện được ghi nhận không có bệnh dại là : Cộng hòa Antigua Ireland, Quần đảo St Pierre et Miquelon, Úc, Jamaica St Vincent, Bahamas, Nhật Bản, Thụy Điển, Bermuda, New Zealand, Đài Loan, Quần đảo Cayman, Na Uy, Quần đảo Thổ Nhĩ Kỳ và Caicos, Fiji, St Kitts-Nevis-Anguilla, Vương quốc Anh, Phần Lan, St Lucia Uruguay Iceland, St Martin ( Hà Lan Antilles ) .
Các vương quốc không có bệnh dại này đã dựa vào luật kiểm dịch khắt khe để ngăn ngừa căn bệnh này và đặc biệt quan trọng là ngăn ngừa vi-rút xâm nhập vào động vật hoang dã hoang dã của những vương quốc đó. Vương quốc Anh và 1 số ít vương quốc không có bệnh dại khác gần đây đã biến hóa lao lý kiểm dịch so với những con chó và mèo hoàn toàn có thể được tiêm vắc-xin vừa đủ và chip theo dõi cung ứng 1 số ít điều kiện kèm theo nhất định .
Vi-rút dại lây truyền như thế nào?
Virus dại là một loại virus RNA sợi đơn thuộc chi Lyssavirus, thuộc họ Rhabdoviridae. Nó được truyền qua trao đổi máu hoặc nước bọt từ động vật bị nhiễm bệnh, và rất hiếm khi thông qua việc hít phải khí thoát ra từ xác động vật đang phân hủy. Lây truyền virus theo cách này là rất hiếm nhưng nó có thể xảy ra, thường là trong các hang động có số lượng lớn dơi, nơi virus lan rộng.
Vi-rút bệnh dại không sống sót lâu bên ngoài khung hình của động vật hoang dã có vú. Vì vi-rút hoàn toàn có thể được tiết ra trong nước bọt của động vật hoang dã bị nhiễm bệnh, vi-rút thường được truyền khi nước bọt của động vật hoang dã bị nhiễm bệnh được đưa vào bên dưới da vết thương bị cắn. Ở Bắc Mỹ, chồn hôi, gấu mèo, cáo và dơi là những động vật hoang dã chứa virus quan trọng, trong khi ở châu Âu, cáo là nguồn lây nhiễm chính cho người và những động vật hoang dã khác. Ở châu Á, châu Phi và châu Mỹ Latinh, động vật hoang dã chứa vi-rút dại chính không phải là động vật hoang dã hoang dã, mà là những con chó long dong tự do đi lạc. Ở những khu vực này, nhiễm trùng ở người là thông dụng hơn .
Thời gian ủ bệnh giữa vết cắn của động vật bị nhiễm bệnh và sự xuất hiện của các triệu chứng ở mèo là bao lâu?
Điều này hoàn toàn có thể biến hóa từ mười ngày đến một năm hoặc lâu hơn. Thời gian ủ bệnh ở mèo thường ít hơn ở chó và thường từ ba đến tám tuần. Cái chết thường xảy ra trong vòng mười ngày kể từ khi Open tín hiệu tiên phong .
Tốc độ tăng trưởng của những tín hiệu lâm sàng phụ thuộc vào vào :
- Vị trí nhiễm trùng. Vết cắn càng gần não và tủy sống, vii-rút càng nhanh đến mô thần kinh và gây ra các triệu chứng.
- Mức độ nghiêm trọng của vết cắn.
- Lượng virus được truyền vào bởi vết cắn. Vi-rút bệnh dại không phải lúc nào cũng có trong nước bọt của động vật bị nhiễm bệnh.
Các dấu hiệu lâm sàng của bệnh dại là gì?
Sau khi bị cắn hoặc cào từ động vật hoang dã dại, bệnh tiến triển qua ba quy trình tiến độ :
- Trong giai đoạn đầu tiên hoặc giai đoạn tiền triệu, có một sự thay đổi rõ rệt về tính khí; Những con mèo trầm tính trở nên dễ kích động và có thể trở nên hung dữ, trong khi những con mèo năng động có thể trở nên lo lắng hoặc ngại ngùng.
- Giai đoạn này sau đó được theo sau bởi “furious rabies” còn được gọi là giai đoạn bệnh dại hung dữ cho đến nay là loại phổ biến nhất được quan sát thấy ở mèo. Trong giai đoạn này, sự khó chịu chiếm ưu thế và chính ở giai đoạn này, mèo sẽ rất nguy hiểm cả với các động vật khác và cả chủ nhân của mình. Con mèo ngày càng trở nên lo lắng, dễ bị kích động và cáu kỉnh. Co thắt cơ bắp thường sẽ ngăn cản việc nuốt và có quá nhiều nước dãi.
- Giai đoạn thứ ba là giai đoạn tê liệt, thường xảy ra sau khoảng bảy ngày. Cuối cùng, con mèo sẽ hôn mê và chết.
Một đặc thù đáng quan tâm của bệnh dại ở mèo là đồng tử giãn rộng trong tổng thể những quá trình của bệnh .
Đây là một loại vi-rút chuyển dời nhanh. Nếu nó không được điều trị sớm sau khi những triệu chứng đã khởi đầu, việc tiên lượng bệnh sẽ kém đi. Do đó, nếu con mèo của bạn đã đánh nhau với một con vật khác, hoặc bị một con vật khác cắn hoặc cào, hoặc nếu bạn có bất kể nguyên do nào để hoài nghi rằng thú cưng của bạn đã tiếp xúc với một con vật dại ( ngay cả khi thú cưng của bạn đã bị tiêm vắc-xin chống vi-rút ), bạn phải đưa mèo của bạn đến bác sĩ thú y để được chăm nom phòng ngừa ngay lập tức .
Sau đây là một số ít triệu chứng bệnh dại ở mèo khác cần theo dõi ở chú mèo của bạn :
- Hội chứng Pica ở mèo (ăn những đồ ăn không phải của mình, như: rác, vải…)
- Sốt
- Co giật
- Tê liệt
- Chứng sợ nước
- Há miệng, hàm rớt
- Không có khả năng nuốt
- Cơ bắp thiếu phối hợp
- Nhút nhát hoặc hung hăng khác thường
- Dễ bị kích thích quá mức
- Khó chịu liên tục / thay đổi trong thái độ và hành vi
- Tê liệt ở hàm dưới và thanh quản
- Nhiều, chảy nước dãi hoặc nước dãi sủi bọt
Bệnh dại ở mèo được chẩn đoán như thế nào?
Bệnh dại ở mèo chỉ có thể được chẩn đoán bằng cách kiểm tra trực tiếp não. Không thể chẩn đoán bệnh này ở động vật sống. Nếu có sự nghi ngờ cao rằng con vật bị bệnh dại, hoặc nếu một con vật có triệu chứng bệnh dại đột ngột chết, bác sĩ thú y của bạn có thể đề nghị gửi mẫu não thích hợp để xét nghiệm.
Có thể sống sót sau một vết cắn từ động vật bị nhiễm bệnh dại?
Trong một số ít trường hợp, không có vi-rút dại trong nước bọt tại thời gian động vật hoang dã dại cắn người khác. Trong trường hợp này, động vật hoang dã bị cắn sẽ không tăng trưởng bệnh dại. Tuy nhiên, một khi những triệu chứng bệnh dại tăng trưởng, căn bệnh này sẽ tiến triển thẳng đến tử trận .
Có những trường hợp rất hiếm và được ghi chép lại trong đó người hoặc động vật hoang dã đã hồi sinh. Tuy nhiên, vì Louis Pasteur * là người tiên phong chứng mình rằng hoàn toàn có thể ngăn ngừa sự tiến triển từ vết cắn bị nhiễm trùng đến khi mở màn có tín hiệu bằng cách sử dụng huyết thanh chống bệnh dại sau cắn sớm. Kháng thể này chứa những kháng thể miễn dịch đặc hiệu với vi-rút. Phương pháp quan trọng nhất để ngăn ngừa sự tiến triển của bệnh dại là sử dụng một liều vắc-xin bệnh dại ngay lập tức. Vắc-xin kích thích động vật hoang dã bị cắn tăng trưởng kháng thể trung hòa vô hiệu của riêng mình so với vi-rút bệnh dại .
Chú thích:
* Louis Pasteur : là nhà Hóa học, nhà Vi sinh vật học người Pháp, với những phát hiện về những nguyên tắc của tiêm chủng, lên men vi sinh. Ông thường được biết đến qua những điều tra và nghiên cứu quan trọng về những nguyên do và giải pháp chữa bệnh, và những mày mò đó của ông đã cứu sống vô số người kể từ đó. ( Wikipedia )
Có phải tiêm phòng sau khi bị cắn luôn hiệu quả ở người?
Các kháng thể chống bệnh dại được sản xuất bằng cách tiêm vắc-xin sau cắn chỉ có hiệu suất cao nếu được sử dụng trước khi virus dại xâm nhập vào mạng lưới hệ thống thần kinh. Khi ở trong những tế bào thần kinh, vi-rút lây lan dọc theo những sợi thần kinh, nơi nó được bảo vệ khỏi sự tiến công của kháng thể. Do đó, việc sử dụng vắc-xin sớm là rất quan trọng ở những người tiếp xúc hoặc có năng lực tiếp xúc với động vật hoang dã dại. Tất nhiên, so với những người có năng lực bị phơi nhiễm bệnh dại vì đặc thù việc làm của họ, ví dụ điển hình như bác sĩ thú y và nhân viên cấp dưới trấn áp động vật hoang dã hoang dã, tốt hơn là nên tiêm phòng trước .
Tiêm phòng sau cắn được sử dụng ở mèo bị phơi nhiễm?
Do nguy cơ tiềm ẩn đối với con người, một con mèo bị phơi nhiễm chưa được tiêm phòng đã cắn hoặc cào vào người thường không nên được tiêm kháng sinh hoặc vắc-xin, vì nó có thể che dấu các dấu hiệu nhiễm trùng. Nếu có xác suất phơi nhiễm cao, chính sách an toàn nhất là trợ tử cho động vật; hoặc kiểm dịch nghiêm ngặt trong nhiều tháng.
Xem thêm: Bọ chét mèo – Wikipedia tiếng Việt
Nếu con mèo bị phơi nhiễm trước đó đã được tiêm phòng thì việc tiêm vắc-xin tăng cường ở mèo là điều bắt buộc, sau đó là cách ly ít nhất là ba mươi ngày và được quan sát cẩn thận.
Điều trị bệnh dại ở mèo
Không có cách điều trị cho một con mèo bị nhiễm bệnh dại. Nếu hoài nghi bệnh dại, mèo phải được cách ly và ngăn không cho chúng trốn thoát hoặc làm bị thương ai đó .
Thật không may, bệnh dại luôn gây tử trận cho động vật hoang dã chưa được tiêm phòng, thường xảy ra trong vòng 7 đến 10 ngày kể từ khi những triệu chứng bắt đầu khởi đầu .
Người có thể bị bệnh dại không?
Có, căn bệnh này là bệnh zoonotic, có nghĩa là nó có thể được truyền từ động vật sang người. Tuy nhiên, nó chỉ lây truyền qua vết cắn của động vật dại. Vi-rút có trong nước bọt của động vật bị nhiễm bệnh chỉ trong một thời gian giới hạn.
Nếu bạn bị cắn bởi bất kể động vật hoang dã nào hoàn toàn có thể bị bệnh dại, bạn nên rửa ngay vết thương bằng xà phòng và nước và hỏi lời khuyên của bác sĩ thú y. Động vật đáng ngờ gồm có chó hoặc mèo hoang và bất kể động vật hoang dã hoang dã nào, đặc biệt quan trọng nếu con vật có hành vi không bình thường như không sợ người, chảy nước dãi quá mức hoặc hung tàn .
Vào tháng 2 năm 2018, Tổ chức Y tế Thế giới đã phát hành một loại vắc-xin bệnh dại mới và khuyến nghị sau phơi nhiễm. Những người đã bị cắn và trước đó chưa được tiêm vắc-xin bệnh dại nên được tiêm kháng thể ngay lập tức, sau đó là một loạt những vắc-xin. Những người đã được tiêm phòng trước đó không cần tiêm kháng thể, nhưng vẫn sẽ nhận được 1 số ít loại vắc-xin một lần nữa .
Khử trùng bất kỳ khu vực nào động vật hoang dã hoàn toàn có thể bị nhiễm bệnh ( đặc biệt quan trọng là nước bọt ) bằng cách pha loãng 1 : 32 ( 118 ml tới ~ 3800 ml ) dung dịch thuốc tẩy gia dụng để nhanh gọn vô hiệu hóa vi-rút. Không được cho phép bản thân tiếp xúc với nước bọt mèo của bạn .
Nếu mèo của bạn đã nuốt một vật thể, không thò tay vào miệng mà không có giải pháp phòng ngừa. Nước bọt hoàn toàn có thể xâm nhập vào da của bạn trải qua một vết xước vô tình, khiến bạn có rủi ro tiềm ẩn nhiễm virus .
Mèo có nên được tiêm phòng không?
Có. Tiêm phòng bệnh dại là bắt buộc theo luật ở hầu hết những bang và tỉnh thành. Tiêm phòng bệnh dại cho mèo rất quan trọng cho sự bảo đảm an toàn của bạn cũng như mèo của bạn. Vắc-xin bệnh dại rất hiệu suất cao và thường được tiêm cho mèo con từ ba đến bốn tháng tuổi. Tùy thuộc vào luật tiểu bang hoặc tỉnh thành của bạn và khuyến nghị của bác sĩ thú y, việc tiêm nhắc lại sẽ được khuyến nghị trong những khoảng chừng thời hạn đơn cử .
Xem thêm: Từ A – Z về Tiêm phòng cho mèo: Tại đây
Có bất kỳ ảnh hưởng xấu nào từ việc tiêm phòng bệnh dại không?
Vắc-xin bệnh dại là bảo đảm an toàn và không có nguy khốn nào. Sự hình thành của cục u hoặc ung thư ( sarcomas – là một loại ung thư khởi đầu trong những mô như xương hoặc cơ ) đã được link với một số ít loại vắc-xin bị tàn phá trong quá khứ, nhưng những trường hợp này là cực kỳ hiếm. Có sẵn vắc-xin bảo đảm an toàn ít gây ra phản ứng mô, vì thế hãy trò chuyện với bác sĩ thú y nếu bạn quan ngại về năng lực từ xa này .
Như với toàn bộ những loại vắc-xin, mỗi con mèo hoàn toàn có thể cho thấy một số ít công dụng phụ nhẹ thoáng qua trong ngày hoặc sau đó sau khi tiêm vắc-xin. Chúng hoàn toàn có thể gồm có lạnh nhạt và chán ăn. Nếu mèo của bạn có tín hiệu rõ ràng hơn gồm có khó thở, điều này hoàn toàn có thể cho thấy phản ứng dị ứng với một hoặc nhiều thành phần của vắc-xin và bạn nên gọi bác sĩ thú y ngay lập tức .
XEM THÊM: THỨC ĂN CHO MÈO KHUYẾN MÃI TẠI LAZADA LINK MUA HÀNG
Nguồn: Monspet.com
Bài viết này trích dịch từ :
https://www.petmd.com/cat/conditions/neurological/c_ct_rabies
https://vcahospitals.com/know-your-pet/rabies-in-cats
Xem thêm :
https://monspetweb.blogspot.com/
https://thucanh.vn.tumblr.com/
Source: https://thucanh.vn
Category: Chó cảnh