Chuyện ở bệnh viện… chó

jsLT6flq.jpgPhóng to
Siêu âm cho chó – Ảnh : T.ANH

TT – Ở phòng siêu âm, một cô chủ chừng 35 tuổi “gầm” lên khi nghe tin bác sĩ thông báo “bé cưng” đã có bầu: “Trời ơi, đi công viên dạo, đi vệ sinh tao đều kè kè bên mày, vậy mà làm sao mày có bầu được chứ? Tao chịu hết nổi cái thói lăng loàn của mày rồi…!”.

TT – Ở phòng siêu âm, một cô chủ chừng 35 tuổi ” gầm ” lên khi nghe tin bác sĩ thông tin ” bé cưng ” đã có bầu : ” Trời ơi, đi khu vui chơi giải trí công viên dạo, đi vệ sinh tao đều kè kè bên mày, vậy mà làm thế nào mày có bầu được chứ ? Tao chịu hết nổi cái thói lăng loàn của mày rồi … ! ” .” Bé cưng ” là một cô … chó. Hồi sau trấn tĩnh, chị ngượng ngùng phân bua : ” Nhà đã có sáu đứa con của nó, một mình tui lo cả đám muốn mệt xỉu. Vậy mà giờ nó sinh thêm làm thế nào tui lo nổi ? ” .

Đó là chuyện thường ngày ở trạm chẩn đoán, xét nghiệm và điều trị (thuộc Chi cục Thú y TP.HCM, 151 Lý Thường Kiệt, quận 11). Mỗi ngày nơi đây nhận khám và điều trị hơn 150 chú cún cưng. Những người yêu chó thường gọi nơi đây là bệnh viện khuyển.

Sướng … như chó !
Cô chủ xinh đẹp vừa đặt con Beckham xuống giường bệnh thì tiếng nữ bác sĩ đã âu yếm vỗ về : ” Bé ngoan nào, để cô khám bệnh cho con nhé. Đừng quậy nào cưng … ! “. Khám xong, bác sĩ nhẹ nhàng tiêm cho Beckham một mũi và không ngừng tay xoa nhẹ vào nơi vừa chích. Beckham ngước nhìn cô chủ rồi gục đầu vào ngực làm nũng …
Thấy tôi tròn mắt, vị bác sĩ cười : ” Tất cả những chú chó khi đến đây khám bệnh đều được đối xử tử tế. Chúng tôi biết chúng được chủ rất cưng, chỉ cần làm ” cục cưng ” đau đớn hay nổi giận là mất lòng chủ ngay. Thậm chí ở những ca phẫu thuật nặng, chúng tôi phải nhu yếu gia chủ làm giấy cam kết mới dám mổ ” .

Truyền đạm cho chó
Không chỉ khi chó bị bệnh mới mang đến bệnh viện, nhiều người còn mang chó đến chỉ để khám định kỳ, hay truyền đạm để tăng cường sức khỏe thể chất. Ngồi chờ bên chú chó đã mấy giờ nhưng chị Hương không hề tỏ ra thấp thỏm .
Vừa vuốt ve con chó nằm ngoan như đã quen với việc truyền đạm nhiều lần, chị tâm sự : ” Hai đứa con đi du học, ông xã đi công tác làm việc liên miên, do đó tôi chỉ biết làm bạn với mấy con chó ở nhà thôi. ” Cục cưng ” đã sinh ba lứa rồi, lứa nào tôi cũng giữ lại nuôi hết. Lần này nó sinh đến bốn ” bé ”, cho con bú miết rồi ốm nhom nên mới mang đến đây truyền đạm tăng cường sức khỏe thể chất ” .

Ở phòng chụp X-quang, chị Hoa ở Q.6 đang bế con Vodka đi khám chân, khoe: “Con Vodka nhà tui ngoan lắm. Chẳng may nó té từ bậc hai của cầu thang xuống, hai hôm nay ăn ít hẳn, lại không đi nổi. Sợ “bé” bị gãy giò nên đưa vô đây khám cho chắc ăn”. Trời ạ, con chó bị té có hai bậc cấp cầu thang mà phải đi chụp X-quang?

Như đọc được ý nghĩ của tôi, bác sĩ Văn Thị Triều nháy mắt cười : ” Bình thường thôi … ! “. Chị nói tiếp : ” Những tình nhân chó thường là những người độc thân, không có con hay con đã lớn và ông xã tiếp tục đi công tác làm việc nên cún như thể con cháu của họ, cưng lắm. Cũng có người ý niệm nuôi chó để lấy hên nên khi chó bị bệnh là họ lo ngại, sợ chó có mệnh hệ gì sẽ ảnh hưởng tác động đến … sự nghiệp ” .
Ở trạm chẩn đoán, xét nghiệm và điều trị này không riêng gì tiếp đón những bệnh khuyển trong thành phố, thi thoảng còn có những chú chó từ miền Tây, miền Trung xa xôi tìm đến chữa trị. Bác sĩ Chiến kể : ” Vừa rồi có hai chị em ở tận Đồng Tháp cũng cơm đùm gạo bới bế chó lên đây chữa bệnh. Con chó phải phẫu thuật, điều trị mất mấy ngày, họ chẳng ngại thuê nhà trọ ở lại chăm sóc cho cún cưng đến khi khỏe mạnh mới chịu về .
Hay như mới gần đây, có hai cha con ở tận TP. Đà Nẵng cũng lặn lội mang chó vô để chữa bệnh. Nhà chỉ có một đứa con gái, con chó cưng vừa là bạn của con, vừa như đứa con thứ hai trong mái ấm gia đình nên họ rất lo ngại. Chờ cho cô con gái nghỉ hè, hai cha con bắt xe đò ẵm con chó cưng vô TP HCM chỉ để cắt cục thịt dư nhỏ ở mắt cho nó ” .
Bi hài ở bệnh viện khuyển
Tại phòng siêu âm, một người đàn ông sụt sùi khi nghe tin cún cưng nhà mình bị tuyệt tự. Anh nói như muốn khóc : ” Con chó này tui lượm được khi người ta vứt bên đường, tuy xấu xí nhưng nó tình cảm lắm. Giống chó đẹp thì dễ kiếm chứ tìm được con chó tình cảm rất khó, tui trông nó lớn từng ngày chỉ mong đến lúc nó làm mẹ. Vậy mà giờ nó bị viêm tử cung, bác sĩ bảo phải cắt bỏ, sao không buồn được “. Trong phòng mổ bác sĩ đang phẫu thuật cho cún cưng, người đàn ông đi đi lại lại ngoài hiên chạy dọc với nét mặt bồn chồn, lo ngại. Lâu lâu anh lại nhìn qua ô cửa kính chắp tay cầu nguyện cho chú chó đang nằm mê trên bàn mổ .

Sau vài lời động viên ông chủ của cô khuyển, bác sĩ Văn Thị Triều kể: “Ở đây chúng tôi từng chứng kiến nhiều ca bi hài lắm. Chuyện chỉ có một chú chó bị bệnh mà cả gia đình kéo đến chăm nom là bình thường. Có lần một chú chó qua đời, cả gia chủ khóc lóc làm ầm cả bệnh viện. Họ mua một cái quách thật đẹp cho chú khuyển và cả nhà cùng đọc kinh cầu nguyện tiễn biệt vật cưng. Nhìn cảnh này, nhiều bác sĩ ở đây cũng thấy mủi lòng”.

Nhưng cũng không ít lần, những bác sĩ ở đây đã chạnh lòng khi gia chủ vì quá xúc động mà có lời lẽ chẳng mấy thuận tai. Bác sĩ Nguyễn Thị Kim Phượng tâm sự : ” Có một lần tôi đã bật khóc trước lời nói thiếu kiềm chế của một anh người trẻ tuổi mang chó đến khám. Do chú chó khó chiều chuộng nên tôi phải mạnh tay giữ chân để chích, vậy là nó kêu oẳng lên. Thấy chó cưng bị đau, anh người trẻ tuổi trừng mắt xả một tràng : ” Tui cưng con chó này hơn hết thảy mọi thứ, chứ không như mấy người đâu … ” !
* * *
Rời bệnh viện khuyển, trong tôi lẫn lộn bao cảm hứng. Chợt nhớ đến những lần đưa con đến bệnh viện, cô y tá chỉ lặp đi lặp lại một câu cộc lốc : nằm xuống, vén mông lên và … chích ! Rồi lại buồn khi nhớ đến những cảnh con cháu bỏ mặc mẹ cha ở bệnh viện, những người mẹ bỏ con khi còn đỏ hỏn .

Rate this post

Bài viết liên quan