Mèo Ragdoll – Wikipedia tiếng Việt

Bài này viết về một nòi mèo. Đối với những định nghĩa khác, xem Rag doll ( khuynh hướng )

Mèo Ragdoll là tên một giống mèo với đôi mắt màu xanh dương và bộ lông hai màu tương phản đặc trưng. Nó là giống mèo to lớn, với cơ bắp rắn chắc và bộ lông mềm mại và hơi dài[1] Chúng cũng được biết đến là giống mèo hiền lành, dễ bảo và dễ thương. Mèo Ragdoll được một người gây giống Hoa Kỳ tên là Ann Baker phát triển, và cái tên Ragdoll xuất phát từ thói quen rũ người ra và thả lỏng cơ thể khi được bế lên của các cá thể mèo đời đầu tiên.

Trong thập niên 1960, Ann Baker khởi đầu việc làm gây giống với một thành viên mèo nhà tên là Josephine. Josephine là một cô mèo cái không thuộc nòi tốt, lai giữa mèo Ba Tư và mèo Angora Thổ Nhĩ Kỳ với bộ lông dài trắng và đã sinh hạ một vài lứa mèo ” thường thì ” ; trong số cha của những lứa mèo con này có những con mèo thuộc nòi Birman – một trong số đó có bộ lông hai màu đậm nhạt trông giống như mèo Xiêm. Một ngày nọ Josephine bị một chiếc xe hơi tông phải và phải điều trị chấn thương trong một bệnh viện thuộc Đại học California. Baker tin rằng trong quy trình điều trị, Josephine đã trải qua 1 số ít cuộc thí nghiệm về di truyền trong một chương trình bí hiểm do cơ quan chính phủ triển khai ; và bà cũng khẳng định chắc chắn rằng tác dụng của những cuộc thí nghiệm đó khiến Josephine trở nên ngoan ngoãn, dễ bảo, giỏi chịu đau và trở nên nhũn người ra khi được bế lên. Cũng theo Baker, những đứa con của Josephine cũng mắc chứng ” nhũn người ” như mẹ vì chúng vẫn còn nằm trong bụng mẹ khi Josephine bị xe tông phải. Tuy nhiên chưa có vật chứng nào minh định cho những lời nói của Baker. Quay về chuyện của Josephine, sau khi hồi sinh nó liên tục sinh ra những con mèo con với tính tình hiền lành và dễ bảo. Baker khởi đầu tin rằng mình đang có trong tay một nòi mèo đặc biệt quan trọng và bà bắt tay vào việc thiết kế xây dựng giống mèo này – mà thời nay được biết với tên gọi Ragdoll. Nòi mèo Ragdoll được những nhà gây giống mèo kiến thiết xây dựng và tinh lọc kỹ lưỡng qua nhiều năm, tập trung chuyên sâu vào việc bảo tồn và phát huy những đặc thù điển hình nổi bật của chúng như kích cỡ lớn, tính tình hiền lành và thói quen rũ người ra khi được bế cũng như bộ lông hai màu đặc trưng. [ 2 ]

Trong số những chú mèo thuộc các lứa đầu tiên có thể kể tới Blackie – một con mèo đực lông đen trông giống như mèo Miến Điện, và Daddy Warbucks, a seal point với chân trắng. Daddy Warbucks sinh ra một con mèo nhị thể cái tên Fugianna, còn Blackie sinh ra Buckwheat, một con mèo cái lông nâu/đen dạng mèo Miến Điện. Cả Fugianna và Buckwheat đều là con của Josephine. Tất cả các cá thể mèo Ragdoll đều là hậu duệ của những con mèo của Baker thông qua việc giao phối Daddy Warbucks với Fugianna và Buckwheat.

Baker, trong một động thái khác thường, đã bỏ qua hoàn toàn vai trò các hiệp hội nuôi mèo truyền thống. Cụ thể, bà đặt tên cho nòi mèo của mình là Ragdoll và thành lập riêng một cơ quan đăng ký giống vật nuôi của riêng mình: Hiệp hội mèo Ragdoll quốc tế (International Ragdoll Cat Association – IRCA) và thiết lập các tiêu chuẩn nghiêm ngặt dành cho những người muốn tham gia nuôi hay kinh doanh nòi mèo này.[2] Nòi mèo Ragdoll cũng không được phép đăng ký trong các hiệp hội nuôi mèo khác. Vào năm 1975, một nhóm người nuôi mèo đứng đầu bởi Denny Dayton ly khai khỏi IRCA nhằm mục đích tìm kiếm sự thừa nhận rộng rãi và chính thức cho nòi mèo Ragdoll. Nhóm của Dayton cuối cùng cũng phát triển thành công một tiêu chuẩn riêng cho nòi mèo Ragdoll hiện được chấp nhận rộng rãi bởi các hiệp hội nuôi mèo chính trên thế giới.

Từ khi nòi Ragdoll được thông dụng trên toàn nước Mỹ trong thập niên 1960, một cặp mèo giống đã được xuất khẩu sang Anh. Tiếp đó, tám thành viên mèo khác cũng đặt chân đến đảo quốc này và toàn bộ chúng hình thành nên nòi mèo Ragdoll ở Anh được Hội đồng quản trị của Hội những người nuôi mèo thừa nhận [ 3 ]Vào năm 1994, một nhóm người nuôi mèo khác liên tục ly khai khỏi IRCA và xây dựng hiệp hội riêng của mình với mục tiêu kiến thiết xây dựng những quy chuẩn nghiệm ngặt hơn cho nòi mèo này. Nhóm này về sau xây dựng nên nòi mèo Ragamuffin. Ở đây, do Baker nắm giữ bản quyền của cái tên Ragdoll những nhóm ly khai và những hiệp hội Trụ sở không dùng tên này mãi cho đến khi quyền sở hữu thương hiệu Ragdoll không được gia hạn thêm vào năm 2005. [ 4 ]

Một con mèo Ragdoll với bộ lông trắng điểm các phần có màu đỏ hoe.

Đặc tính ngoan ngoãn và dễ bảo của nòi Ragdoll được cho là thừa kế từ những nòi mèo Ba Tư và mèo Xiêm. Tuy nhiên cũng có quan điểm cho rằng chúng là hiệu quả của sự đột biến gien. [ 5 ] [ 6 ] Tính hiền lành và dễ bảo quá mức của 1 số ít thành viên mèo đã dẫn đến tin đồn thổi rằng nòi mèo Ragdoll rất giỏi chịu đau. Một số người gây giống mèo ở Anh đã tìm cách vô hiệu hoặc hạn chế bớt sự ẻo lả của chúng vì họ cho rằng sự dễ bảo quá mức hoàn toàn có thể không phải là đặc tính tốt nhất của mèo. [ 5 ] [ 7 ] Trên thực tiễn có nhiều trường hợp mèo Ragdoll thản nhiên tiếp cận những con chó dữ hay xe cô chạy băng băng ngoài đường và thế là lãnh đủ hậu quả. Tiêu chuẩn nòi miêu tả Ragdoll là nòi mèo đáng yêu và dễ thương, mưu trí, tính tình nhu mì, êm ả dịu dàng và dễ nuôi. [ 8 ] [ 9 ]

Đặc tính sức khỏe thể chất[sửa|sửa mã nguồn]

Giống mèo Ragdoll là một trong những loài mèo nhà to lớn nhất với thân hình tráng kiện, tầm vóc lớn và những chân phù hợp. Một con mèo cái trưởng thành cân nặng chừng 8 pound ( 3,6 kg ) tới 15 pound ( 6,8 kg ). Con đực lớn hơn khá nhiều, cân nặng từ 12 pound ( 5,4 kg ) tới 20 pound ( 9,1 kg ) [ 2 ] hay thậm chí còn hơn nữa. Bộ gien lao lý màu lông đặc trưng của Ragdoll cũng lao lý màu mắt xanh của chúng, ở đây màu bóng xanh đậm của mắt thường được ưa thích hơn trong những cuộc trình diễn ” miêu mẫu “. Mặc dù bộ lông của Ragdoll trông rất lộng lẫy, nó bao hàm đa phần là lớp lông ngoài dài trong khi lớp lông lót phía trong không được dày lắm – điều này khiến cho bộ lông của chúng ” reduced shedding and matting ” theo nhận xét của Hội liên hiệp những người sành chơi mèo cảnh. [ 10 ] Những con mèo Ragdoll dạng ” găng tay “, which weren’t allowed titling until the ‘ 08 – ‘ 09 show season, thường dễ bị lầm lẫn với nòi mèo Birman. Cách dễ nhất để phân biệt chúng là kích cỡ ( mèo Ragdoll lớn hơn rất nhiều ) và màu lông ở cằm ( Ragdoll có cằm trắng trong khi Birman có cằm màu ) mặc dầu những người nuôi mèo phân biệt chúng bởi hình dáng đầu và bằng những giải pháp đo đạc .

5/5 - (1 vote)

Bài viết liên quan